danh từ
từ hạn định (chẳng hạn some, your, the...)
xác định
/dɪˈtɜːmɪnə(r)//dɪˈtɜːrmɪnər/Từ "determiner" ban đầu xuất hiện trong thuật ngữ ngôn ngữ học vào cuối những năm 1970, cụ thể là trong một cuốn sách do nhà ngôn ngữ học nổi tiếng Bernd Heine chấp bút. Thuật ngữ "determiner" được đặt ra để thay thế cho thuật ngữ chung hơn là "article", chỉ đơn giản đề cập đến các từ như "a" và "the". Heine chính thức định nghĩa một từ hạn định là "một chức năng kết hợp với một danh từ để tạo ra một cụm từ có thể hoạt động như một cụm danh từ". Về cơ bản, điều này có nghĩa là các từ hạn định có chức năng sửa đổi hoặc định tính danh từ, giúp chỉ định hoặc thu hẹp nghĩa của chúng trong một câu. Việc Heine sử dụng thuật ngữ "determiner" là một phần của nỗ lực rộng lớn hơn nhằm thiết lập một hệ thống phân loại toàn diện và có hệ thống hơn cho các yếu tố ngôn ngữ. Bằng cách phân biệt các từ hạn định với các phạm trù ngữ pháp khác như đại từ, giới từ và liên từ, các nhà ngôn ngữ học có thể mô tả chính xác hơn các mối quan hệ phức tạp và năng động tồn tại giữa các thành phần ngôn ngữ và giúp chúng ta hiểu rõ hơn về cấu trúc và chức năng của ngôn ngữ con người. Ngày nay, định nghĩa và cách sử dụng "determiner" vẫn phần lớn nhất quán trong ngôn ngữ học và thuật ngữ này thường được dùng để chỉ các từ như "a", "an", "the", "my", "your", "his", "her" và "its", cùng nhiều từ khác. Mặc dù danh mục chính xác các từ hạn định và chức năng của chúng có thể khác nhau tùy theo ngôn ngữ, nhưng khái niệm về từ hạn định như một thành phần ngôn ngữ bổ nghĩa hoặc định tính cho danh từ đã được chứng minh là một khái niệm hữu ích và lâu dài trong lĩnh vực ngôn ngữ học.
danh từ
từ hạn định (chẳng hạn some, your, the...)
Tôi luôn sử dụng từ hạn định "a" khi giới thiệu một danh từ mới, chẳng hạn như "a cat" hoặc "a car".
Bà thích sử dụng từ hạn định "the" khi đề cập đến một người, địa điểm hoặc sự vật cụ thể, như "Kinh thánh" hoặc "Tháp Eiffel".
Trong tiếng Anh, hầu hết các danh từ đều cần có từ hạn định, chẳng hạn như "a", "an", "the", "my" hoặc "your".
Tác giả sử dụng từ hạn định "some" để chỉ số lượng, như "some water" hoặc "some bread".
Họ thường sử dụng từ hạn định "this" để chỉ sự gần gũi, như "ngôi nhà này" hoặc "quyển sách này".
Cô ấy sử dụng từ hạn định "that" để mô tả khoảng cách, tương tự như "that car" hoặc "that restaurant".
Người viết đã chọn sử dụng từ hạn định "every" để biểu thị một con số hoặc tần suất nhất định, chẳng hạn như "mỗi ngày" hoặc "mỗi năm".
Ông thích sử dụng từ hạn định "both" khi đề cập đến hai sự vật, chẳng hạn như "both doors" hoặc "both houses".
Bà luôn sử dụng từ hạn định "which" để chỉ rõ một lựa chọn, như "which one" hoặc "which car".
Trong ngữ cảnh này, determiner là một từ thể hiện mối quan hệ giữa danh từ và các thành phần khác trong câu, cung cấp sự làm rõ và chỉ định. Ví dụ về determiner bao gồm "a", "an", "the", "my", "your", "some", "this", "that", "every", "both" và "which".