tính từ
(thuộc) văn phong
(thuộc) tu từ
phong cách
/staɪˈlɪstɪk//staɪˈlɪstɪk/Từ "stylistic" bắt nguồn từ hai gốc: "style" và "-ic." Phong cách là một từ đã được sử dụng trong nhiều bối cảnh khác nhau qua nhiều thế kỷ để mô tả các đặc điểm, tính năng hoặc thói quen cụ thể. Trong bối cảnh nghệ thuật thị giác, văn học và thiết kế, phong cách ám chỉ cách thức đặc biệt mà một nghệ sĩ, nhà văn hoặc nhà thiết kế cụ thể tạo ra các tác phẩm của họ. Hậu tố "-ic" được thêm vào một từ để chỉ ra rằng nó liên quan đến hoặc đặc trưng của từ đó. Ví dụ, "philosophic" có nghĩa là liên quan đến hoặc đặc trưng của triết học, trong khi "ballistic" có nghĩa là liên quan đến hoặc đặc trưng của khoa học đạn đạo. Trong bối cảnh nghệ thuật, do đó "stylistic" ám chỉ những đặc điểm đặc trưng của một phong cách cụ thể, tức là cách thức mà một nghệ sĩ, nhà văn hoặc nhà thiết kế tạo ra các tác phẩm của họ. Nó mô tả các yếu tố làm cho một tác phẩm nghệ thuật, văn học hoặc thiết kế trở nên đặc biệt và dễ nhận biết là thuộc về một phong cách cụ thể. Theo nghĩa mở rộng, "stylistic" cũng có thể đề cập đến tính thẩm mỹ hoặc diện mạo tổng thể của một tác phẩm, được thông báo bởi phong cách của nó.
tính từ
(thuộc) văn phong
(thuộc) tu từ
Việc tác giả sử dụng các chi tiết cảm quan sống động trong các đoạn văn miêu tả đã mang lại cho cuốn sách một phong cách hấp dẫn.
Những lựa chọn về phong cách của nhà viết kịch đã tạo nên một cấu trúc kịch tính, khơi gợi suy nghĩ.
Phong cách trừu tượng của họa sĩ đã mang lại cho nghệ thuật một phong cách độc đáo và riêng biệt.
Việc ca sĩ sử dụng các kiểu nhịp điệu không theo quy ước và sự hòa âm bất hòa đã tạo thêm nét đột phá về mặt phong cách cho phần trình diễn của họ.
Việc sử dụng các câu rời rạc và lối kể chuyện theo dòng ý thức trong cuốn sách mang lại cho nó cảm giác hiện đại và mang tính thử nghiệm về mặt phong cách.
Việc nhà thơ sử dụng ngôn ngữ gợi cảm và ẩn dụ đã mang lại cho những bài thơ của họ phong cách trữ tình và bí ẩn.
Cấu trúc truyền thống và phong cách tường thuật của cuốn tiểu thuyết mang lại cho nó một cảm giác cổ điển về mặt văn phong.
Việc tác giả sử dụng những câu ngắn gọn, súc tích và mô tả ngắn gọn đã mang lại cho cuốn sách một phong cách ấn tượng và không rườm rà.
Việc sử dụng phép điệp âm, phép tượng thanh và các biện pháp thơ khác trong văn xuôi của tác giả đã tạo nên một ngôn ngữ giàu tính gợi cảm và có kết cấu phong phú.
Khả năng kết hợp các thể loại và phong cách của nhạc sĩ đã tạo ra một âm thanh mang phong cách đặc trưng vượt qua mọi ranh giới truyền thống.