Định nghĩa của từ squeamish

squeamishadjective

yếu đuối

/ˈskwiːmɪʃ//ˈskwiːmɪʃ/

Từ "squeamish" có nguồn gốc từ thế kỷ 16. Nó bắt nguồn từ tiếng Anh trung đại "skeamish", có nghĩa là "delicate" hoặc "kén chọn". Người ta cho rằng từ này bắt nguồn từ tiếng Anh cổ "sceamian", có nghĩa là "ghê tởm" hoặc "ghê tởm". Vào đầu thế kỷ 17, từ "squeamish" bắt đầu được dùng để mô tả một người quá quan tâm đến sự sạch sẽ, vệ sinh hoặc sự trong sạch về mặt đạo đức. Nghĩa của từ này vẫn được dùng cho đến ngày nay, với người yếu tim là người dễ bị xúc phạm hoặc khó chịu bởi những cảnh tượng hoặc mùi khó chịu. Theo thời gian, nghĩa của "squeamish" đã mở rộng để bao gồm cả nghĩa là không muốn hoặc không có khả năng đối phó với bạo lực, máu me hoặc những thứ đáng lo ngại hoặc khó chịu khác.

Tóm Tắt

type tính từ

meaninghay buồn nôn

meaningkhó tính, khe khắt

meaningquá cẩn thận, quá câu nệ

namespace

easily upset, or made to feel sick by unpleasant sights or situations, especially when the sight of blood is involved

dễ buồn bã hoặc cảm thấy buồn nôn khi nhìn thấy những cảnh tượng hoặc tình huống khó chịu, đặc biệt là khi nhìn thấy máu

not wanting to do something that might be considered dishonest or wrong

không muốn làm điều gì đó có thể bị coi là không trung thực hoặc sai trái

people who are squeamish

những người yếu tim

Ví dụ:
  • This movie is not for the squeamish.

    Bộ phim này không dành cho những người yếu tim.