danh từ
mề đay
trái tim (bằng vàng hay bạc) có lồng ảnh (đồ trang sức)
TOXET
/ˈlɒkɪt//ˈlɑːkɪt/Từ "locket" bắt nguồn từ tiếng Anh trung đại "locke", có nghĩa là "nơi kín" hoặc "hộp khóa chặt". Thuật ngữ này ban đầu được dùng để mô tả một không gian nhỏ, khép kín, chẳng hạn như một ngăn trong rương hoặc hộp. Vào cuối thế kỷ 16, thuật ngữ "lackett" hoặc "lockett" bắt đầu được dùng để mô tả một loại hộp hoặc hộp đựng nhỏ có thể khóa hoặc khóa chặt, thường được dùng để giữ an toàn cho các vật dụng nhỏ hoặc đồ quý. Từ "locket" đặc biệt ám chỉ một loại mặt dây chuyền trang trí đeo quanh cổ có chứa một ngăn nhỏ để đựng ảnh, thánh tích hoặc bùa hộ mệnh. Việc sử dụng mặt dây chuyền locket như một phụ kiện thời trang trở nên phổ biến vào thế kỷ 19, thay thế các dạng trang sức trước đó như con dấu và đá chạm nổi. Nguồn gốc chính xác của thuật ngữ "locket" cho loại mặt dây chuyền cụ thể này vẫn chưa rõ ràng, nhưng có khả năng nó bắt nguồn từ nghĩa gốc của "lockett" là một không gian nhỏ, khép kín, xét đến sự tương đồng về mặt chức năng giữa mặt dây chuyền và các mặt dây chuyền trước đó được sử dụng để giữ các vật nhỏ an toàn. Ngày nay, thuật ngữ "locket" chủ yếu được sử dụng để chỉ loại mặt dây chuyền trang trí này, mặc dù nghĩa gốc của "lockett" là một hộp kín hoặc được buộc chặt đôi khi vẫn được sử dụng trong các bối cảnh khác, đặc biệt là để mô tả các ngăn hoặc tủ quần áo trong đồ nội thất hoặc hộp đựng.
danh từ
mề đay
trái tim (bằng vàng hay bạc) có lồng ảnh (đồ trang sức)
Jenny đeo một chiếc mặt dây chuyền tinh xảo quanh cổ, món quà mà bà cô tặng cô làm kỷ niệm.
Rachel rất trân trọng chiếc mặt dây chuyền có chứa bức ảnh của cha mẹ quá cố của cô, và cô luôn giữ nó bên mình.
Chiếc mặt dây chuyền này chứa một ngăn bí mật mà ông cố của Emily đã dùng để lưu trữ những tài liệu quan trọng trong thời chiến.
Mặt dây chuyền hình trái tim của Sarah phản chiếu ánh sáng rất đẹp khi cô bước xuống phố.
Bà của Maria đã giao cho cô chiếc mặt dây chuyền đã được truyền qua nhiều thế hệ, và Maria đeo nó với niềm tự hào như một vật gia truyền.
Chiếc mặt dây chuyền của ông nội Max đã bị hoen ố theo thời gian, nhưng Max vẫn đeo nó như một vật kỷ niệm quý giá mà anh đã chia sẻ với ông mình.
Mặt dây chuyền của Claire được thiết kế bởi cha của người bạn thời thơ ấu của cô, một thợ kim hoàn nổi tiếng.
Con gái của Nina tìm thấy chiếc mặt dây chuyền trong một hộp đựng đồ trang sức cũ và ngạc nhiên khi phát hiện nó vẫn còn mở, bên trong có một bức ảnh nhỏ của chồng Nina.
Mặt dây chuyền của Zeina là món quà từ người yêu cũ, và cô đeo nó như một kỷ niệm về khoảng thời gian tốt đẹp mà họ đã chia sẻ.
Mặt dây chuyền của Jovanna có khắc một chữ cái nhỏ viết tắt tên người chồng quá cố của bà ở mặt sau, mang lại cho bà sự thoải mái và an ủi mỗi ngày.