Định nghĩa của từ begetter

begetternoun

người sinh ra

/bɪˈɡetə(r)//bɪˈɡetər/

Từ "begetter" bắt nguồn từ tiếng Anh cổ "begetan", có nghĩa là tạo ra, sản xuất hoặc sinh ra con cái. Trong tiếng Anh trung đại, dạng động từ "bereyghten" thường được dùng để diễn tả hành động tạo ra hoặc sinh ra một cái gì đó, đặc biệt là một đứa trẻ. Dạng động từ này cuối cùng đã phát triển thành từ tiếng Anh hiện đại "begerd", có nghĩa là "fathered" hoặc "sinh ra". Dạng danh từ "begetter," có nghĩa là "người sinh ra, sản xuất hoặc sinh ra con cái", xuất hiện trong tiếng Anh trung đại và có liên quan chặt chẽ đến dạng động từ "bereyghten". Ngày nay, thuật ngữ này chủ yếu được dùng trong bối cảnh tôn giáo để chỉ nguồn sống thiêng liêng, chẳng hạn như Chúa là Đấng sáng tạo tối cao và là Cha của mọi sự sống. Tuy nhiên, trong một số bối cảnh phi tôn giáo, "begetter" được dùng để chỉ người sáng tạo văn học hoặc nghệ thuật, chẳng hạn như nhà viết kịch hoặc nhà soạn nhạc, người tạo ra các tác phẩm nghệ thuật hoặc văn học.

Tóm Tắt

type danh từ

meaningngười gây ra, người sinh ra

meaningđiều gây ra, điều sinh ra

namespace

a person who creates something

một người tạo ra cái gì đó

Ví dụ:
  • the begetters of a new American sound

    những người sáng tạo ra âm thanh mới của Mỹ

a father

một người cha