danh từ
kẻ xúi giục, kẻ xúi bẩy; người thủ mưu
người xúi giục
/ˈɪnstɪɡeɪtə(r)//ˈɪnstɪɡeɪtər/Từ "instigator" bắt nguồn từ tiếng Latin "instigare," có nghĩa là "thúc đẩy, khiêu khích hoặc kích động." Từ này lần đầu tiên được sử dụng trong tiếng Anh vào thế kỷ 15. Bản thân "Instigare" bắt nguồn từ "stilus," có nghĩa là "một công cụ nhọn," gợi ý về ý tưởng "pricking" hoặc "prodding" ai đó hành động. Mối liên hệ gốc này liên kết từ này với khái niệm "sticking" một người có nhu cầu hành động, làm nổi bật hàm ý mạnh mẽ và thường là tiêu cực của thuật ngữ này.
danh từ
kẻ xúi giục, kẻ xúi bẩy; người thủ mưu
Kẻ cầm đầu trò đùa này rõ ràng là người khởi xướng, thúc giục bạn bè mình thực hiện trò đùa vui nhộn này.
Đối thủ chính trị của chính trị gia này là kẻ chủ mưu gây ra vụ bê bối, khuyến khích những người ủng hộ ông ta phát tán thông tin sai lệch.
Cậu thiếu niên liều lĩnh phá hoại cửa hàng trong khu phố chính là kẻ chủ mưu gây ra vụ hỗn loạn, khuyến khích bạn bè mình tham gia phá hoại.
Người lãnh đạo nhóm biểu tình là người khởi xướng cuộc biểu tình, truyền cảm hứng cho những người hoạt động khác đứng lên đấu tranh.
Người đồng nghiệp độc ác bắt đầu tin đồn ở công ty chính là kẻ chủ mưu của vụ việc, phát tán tin đồn ác ý về đồng nghiệp của mình.
Kẻ gây rối trong số những đứa trẻ chính là kẻ chủ mưu, xúi giục anh chị em mình cư xử không đúng mực.
Kẻ gây rối tại bữa tiệc chính là kẻ khởi xướng những lời phàn nàn về tiếng ồn, khuếch đại mức độ decibel lên đến mức không thể chịu đựng được.
Kẻ phá đám ở rạp hát chính là kẻ chủ mưu gây mất tập trung, liên tục đưa ra những lời bình luận khiếm nhã trong suốt buổi biểu diễn.
Nhân vật gây ra xung đột trong câu chuyện chính là kẻ chủ mưu, kích động các nhân vật khác tranh cãi và xung đột.
Người có thẩm quyền đã tăng mức cược chính là kẻ chủ mưu, đẩy các nhân vật khác đến một kết cục nguy hiểm và khó lường.