tính từ
bảnh bao, diện; hợp thời trang
(thông tục) kiểu cách
phong cách
/ˈstaɪlɪʃ//ˈstaɪlɪʃ/Từ "stylish" bắt nguồn từ tiếng Pháp cổ "estile", có nghĩa là "một phong cách, một cách thức, một cách làm một việc gì đó". Đến lượt mình, từ này bắt nguồn từ tiếng Latin "stilus", dùng để chỉ một dụng cụ nhọn dùng để viết trên các tấm sáp. Theo thời gian, "estile" đã phát triển để bao hàm khái niệm rộng hơn về một cách làm việc đặc biệt, bao gồm cả thời trang và ngoại hình. Đến thế kỷ 17, "stylish" được sử dụng trong tiếng Anh để mô tả một người hoặc một thứ gì đó có phong cách thời trang hoặc thanh lịch.
tính từ
bảnh bao, diện; hợp thời trang
(thông tục) kiểu cách
Bộ sưu tập mới nhất của nhà thiết kế này tràn ngập những bộ trang phục vừa hợp thời trang vừa tinh tế.
Mái tóc hai tông màu thời trang của cô kết hợp hoàn hảo với chiếc váy đen bóng bẩy.
Anh ấy luôn ăn mặc theo phong cách sành điệu và thoải mái, khiến anh ấy trở thành hiện thân của sự tinh tế.
Khi đi trên phố, cô thu hút mọi sự chú ý với bộ trang phục sang trọng và sành điệu.
Đồ nội thất phong cách trong ngôi nhà của cô mang lại cho nó một bầu không khí đương đại và hiện đại.
Những phụ kiện thời trang như đồng hồ và đồ trang sức nổi bật giúp tăng thêm nét thanh lịch cho trang phục của cô.
Thiết kế nội thất của khách sạn vừa phong cách vừa tiện dụng, tạo nên bầu không khí hoàn hảo cho một kỳ nghỉ sang trọng.
Những bộ vest được may đo riêng của ông là đỉnh cao của phong cách, vừa trang trọng vừa tinh tế và sành điệu.
Dòng quần áo thời trang của cô, kết hợp giữa sự thoải mái và thời trang, đã làm khuynh đảo ngành thời trang.
Thiết bị thời trang và tiện dụng này được trang bị công nghệ mới nhất, là vật dụng không thể thiếu đối với bất kỳ ai muốn dẫn đầu xu hướng.