Định nghĩa của từ thorn

thornnoun

gai

/θɔːn//θɔːrn/

Từ "thorn" có nguồn gốc từ tiếng Anh cổ. Danh từ "þorn" (thorn) bắt nguồn từ nguyên thủy của tiếng Đức "*þurniz", cũng là nguồn gốc của tiếng Đức hiện đại "Dorn" và tiếng Hà Lan "doorn". Người ta cho rằng từ nguyên thủy của tiếng Đức này được mượn từ tiếng Latin "thoron", dùng để chỉ một nhánh cây nhọn hoặc gai. Bản thân từ tiếng Latin "thoron" bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp "θόρών" (thóron), có nghĩa là "thorn" hoặc "prickle". Từ tiếng Hy Lạp có thể liên quan đến động từ "θορτύω" (therúō), có nghĩa là "chọc" hoặc "xuyên thủng". Theo thời gian, cách viết và cách phát âm của từ "thorn" đã phát triển thành dạng hiện đại, nhưng mối liên hệ từ nguyên của nó với các ngôn ngữ cổ đại làm nổi bật sự hiện diện lâu dài của các loại cây có gai trong văn hóa và ngôn ngữ của con người.

Tóm Tắt

type danh từ

meaninggai

meaningbụi gai; cây có gai

meaning(nghĩa bóng) sự khó khăn

namespace

a small sharp, pointed part on the stem of some plants, such as roses

một phần nhỏ, sắc nhọn trên thân của một số loại cây, chẳng hạn như hoa hồng

a tree or bush that has thorns

một cái cây hoặc bụi cây có gai

Từ, cụm từ liên quan

the letter that was used in Old English and Icelandic to represent the sounds /θ/ and /ð/ and later written as th

chữ cái được sử dụng trong tiếng Anh cổ và tiếng Iceland để biểu diễn các âm /θ/ và /ð/ và sau đó được viết là th