danh từ
học sinh trai, nam sinh
cậu học sinh
/ˈskuːlbɔɪ//ˈskuːlbɔɪ/Từ "schoolboy" là sự kết hợp trực tiếp của "school" và "boy". "School" bắt nguồn từ tiếng Anh cổ "scōl", có nghĩa là "giải trí, thời gian rảnh rỗi hoặc nơi để giải trí", sau đó phát triển thành nơi học tập. "Boy" bắt nguồn từ tiếng Anh cổ "bēag", có nghĩa là "một người trẻ tuổi, đặc biệt là nam giới". Do đó, "schoolboy" chỉ đơn giản là mô tả một cậu bé đi học, một thuật ngữ đã được sử dụng từ thời Trung cổ.
danh từ
học sinh trai, nam sinh
Cậu học sinh háo hức giơ tay trong lớp, mong muốn trả lời câu hỏi của giáo viên.
Trong giờ ra chơi, nhóm học sinh nam đã chơi một trận bóng đá sôi nổi trên sân chơi của trường.
Cậu học sinh bồn chồn cầm bút chì khi kỳ thi toán bắt đầu, hy vọng mình sẽ làm tốt.
Sau một ngày dài ở trường, cậu bé lê bước về nhà, mang trên mình chiếc ba lô nặng trịch, cảm thấy mệt mỏi nhưng hài lòng với công việc trong ngày.
Sự tận tâm trong học tập của cậu học sinh đã giúp cậu đứng đầu lớp, nhận được lời khen ngợi từ người thầy đáng tự hào của mình.
Cậu học sinh hồi hộp tiến đến gần cô gái mình thích vào giờ ăn trưa, lấy hết can đảm để rủ cô ấy đi chơi.
Việc cậu bé thiếu tập trung trong lớp thường dẫn đến kết quả học tập đáng thất vọng vì cậu bé phải vật lộn để hoàn thành nhiệm vụ.
Khi tiếng chuông báo hiệu hết giờ học vang lên, cậu bé vội vã chạy ra khỏi cửa, háo hức trở về ngôi nhà an toàn và thoải mái của mình.
Niềm đam mê học hỏi và sự tò mò về thế giới xung quanh đã giúp cậu bé xuất sắc trong các hoạt động ngoại khóa, chẳng hạn như hội chợ khoa học và các cuộc tranh luận.
Hành vi sai trái của cậu bé trong lớp đã thu hút sự chú ý của giáo viên, dẫn đến một bài giảng nghiêm khắc và hình phạt phạt ở lại lớp.