ngoại động từ
bỏ bùa mê
làm say mê, làm mê mẩn, làm say đắm
làm cho vô cùng thích thú
Begiwitch
/bɪˈwɪtʃ//bɪˈwɪtʃ/Từ "bewitch" có nguồn gốc từ tiếng Anh cổ và tiếng Anh trung đại. Nó bắt nguồn từ động từ "wiccian", có nghĩa là "quyến rũ hoặc mê hoặc" và có liên quan đến từ "witch". Trong tiếng Anh cổ, từ "wicca" dùng để chỉ một loại phép thuật hoặc phù thủy, và động từ "wiccian" được dùng để mô tả hành động thực hiện phép thuật này. Trong tiếng Anh trung đại, từ "bewitch" xuất hiện như một sự kết hợp của "be-" (có nghĩa là "là") và "wicchen" (có nghĩa là "quyến rũ"). Ban đầu, từ này có hàm ý trung tính hơn, chỉ đơn giản có nghĩa là "quyến rũ hoặc mê hoặc". Tuy nhiên, theo thời gian, thuật ngữ này bắt đầu mang hàm ý tiêu cực hơn, ám chỉ đến ma thuật đen tối hoặc sự mê hoặc của ma quỷ. Ngày nay, từ "bewitch" thường được dùng theo nghĩa bóng hơn để mô tả một ai đó hoặc một thứ gì đó đã quyến rũ hoặc mê hoặc chúng ta.
ngoại động từ
bỏ bùa mê
làm say mê, làm mê mẩn, làm say đắm
làm cho vô cùng thích thú
to attract or impress somebody so much that they cannot think in a sensible way
thu hút hoặc gây ấn tượng với ai đó nhiều đến mức họ không thể suy nghĩ một cách hợp lý
Anh hoàn toàn bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của cô.
Giai điệu quyến rũ của tiếng sáo đã mê hoặc các loài vật trong rừng, khiến chúng phải nhảy múa quanh đống lửa.
Nụ cười quyến rũ và đôi mắt hút hồn của cô làm anh mê mẩn, khiến anh không nói nên lời và bị mê hoặc.
Màn sương mù kỳ lạ bao phủ khu rừng lúc chạng vạng đã làm mê hoặc người lữ khách, khiến anh ta lạc đường.
Văn xuôi phức tạp của tác giả đã mê hoặc người đọc, đưa họ vào một thế giới khác hẳn với thế giới của họ.
to put a magic spell on somebody
đặt một câu thần chú lên ai đó
Từ, cụm từ liên quan