danh từ
giờ ra chơi (ở trường học)
thời gian chơi
/ˈpleɪtaɪm//ˈpleɪtaɪm/Thuật ngữ "playtime" có nguồn gốc từ đầu thế kỷ 20, cụ thể là ở các trường học tại Hoa Kỳ. Ý tưởng về một khoảng thời gian nhất định để trẻ em vui chơi và tham gia các hoạt động giải trí trong ngày học được đưa ra như một sự bổ sung cho việc học tập trên lớp. Khái niệm này đặc biệt được phổ biến bởi nhà triết học và nhà sư phạm Johan Huizinga, người cho rằng vui chơi là một hoạt động cơ bản của con người bao gồm sự tham gia tự do và tự nguyện, các quy tắc và trí tưởng tượng. Thuật ngữ "playtime" đã trở nên phổ biến do các nhà giáo dục nhận ra rằng vui chơi cung cấp cho trẻ em các kỹ năng xã hội, cảm xúc và nhận thức thiết yếu, chẳng hạn như sự sáng tạo, giải quyết vấn đề và hợp tác. Ngày nay, giờ vui chơi là một phần không thể thiếu trong giáo dục trẻ nhỏ và được coi là thành phần thiết yếu trong sự phát triển toàn diện của trẻ.
danh từ
giờ ra chơi (ở trường học)
a time at school when teaching stops for a short time and children can play
một thời điểm ở trường khi việc giảng dạy dừng lại trong một thời gian ngắn và trẻ em có thể chơi
Trẻ em luôn ra ngoài vào giờ chơi.
a time for playing and having fun
thời gian để chơi và vui vẻ
Với quá nhiều bài tập về nhà phải làm, thời gian vui chơi của bé hiện rất hạn chế.