danh từ
người than khóc, người đi đưa ma
người khóc thuê (đám ma)
người than khóc
/ˈmɔːnə(r)//ˈmɔːrnər/Từ "mourner" bắt nguồn từ tiếng Anh trung đại "mournyen", bản thân từ này có thể bắt nguồn từ tiếng Pháp cổ "mourrire", có nghĩa là "chết". Động từ "mourrire" được dùng để mô tả hành động đau buồn hoặc trải qua nỗi buồn sâu sắc, đặc biệt là vào thời điểm ai đó qua đời. Khi tang lễ trở thành một tập tục chính thức và được công nhận hơn ở châu Âu thời trung cổ, danh từ "mourner" bắt đầu xuất hiện. Nó ám chỉ những người thực hiện các biểu hiện của tang lễ, chẳng hạn như mặc quần áo đen và tham gia vào các nghi lễ tang lễ. Từ "mourner" cuối cùng bắt nguồn từ tiếng Latin "moriarus", có nghĩa là "người chết", mặc dù nó thường được dùng để mô tả những người sắp chết hoặc những người đang chết theo nghĩa tượng trưng. Trong tiếng Pháp cổ, "mouri" ám chỉ đến sự thương tiếc như một khoảng thời gian mà người ta mong đợi sẽ đau buồn, trong khi "mourire" ám chỉ nhiều hơn đến trạng thái cảm xúc đau buồn. Điều thú vị là từ "mourner" tự nó chứa từ "die" trong gốc của nó, nhắc nhở chúng ta rằng thương tiếc, đối với nhiều người, là trở lại trạng thái tĩnh lặng giống như cái chết, tôn vinh ký ức về người đã khuất khi không có sự hiện diện vật lý của họ.
danh từ
người than khóc, người đi đưa ma
người khóc thuê (đám ma)
Nhà thờ chật kín người đến viếng khi họ tập trung để tỏ lòng thành kính với người đã khuất.
Người góa phụ ngồi giữa biển người đưa tang mặc đồ đen, tất cả đều đến để chia buồn về sự ra đi của chồng bà.
Tôi không biết người đưa tang ngồi cạnh tôi trong đám tang, nhưng mắt cô ấy đỏ hoe vì nước mắt và đôi vai run lên vì những tiếng nức nở thầm lặng.
Những người đưa tang đau buồn xếp hàng đi qua chiếc quan tài mở, cầu nguyện và nán lại một lúc để nắm chặt tay người đã khuất.
Khuôn mặt của người đưa tang hằn rõ nỗi đau khổ khi họ đứng bên cạnh quan tài, mắt họ dõi theo những nét quen thuộc của người mà họ từng yêu thương sâu sắc.
Thân hình gầy gò của người đưa tang run lên vì đau buồn khi họ đọc điếu văn chân thành, giọng nói của họ đầy cảm xúc.
Đại gia đình người đưa tang tụ tập lại trong nhà tang lễ, mỗi người đều phủ vải đen và chìm trong nỗi buồn riêng.
Đôi tay của người đưa tang run rẩy khi họ đưa tay chạm vào bề mặt đá cẩm thạch mát lạnh của chiếc quan tài, như thể đang tìm kiếm niềm an ủi cuối cùng trong những đường nét quen thuộc của nó.
Ánh mắt của người đưa tang lóe lên niềm hy vọng khi họ kể về người họ đã mất, chia sẻ những chi tiết gợi lại những kỷ niệm đẹp và những thành tựu đáng tự hào.
Trái tim của người đưa tang nặng trĩu vì mất mát to lớn, để lại dấu ấn không thể phai mờ trên khuôn mặt họ và lấp đầy đôi mắt họ bằng nỗi đau đớn sâu thẳm như đại dương.