danh từ
(sử học) người hát vè rong (thời Trung cổ)
nhà thơ; nhạc sĩ, ca sĩ
(số nhiều) đoàn người hát rong
nhạc sĩ
/ˈmɪnstrəl//ˈmɪnstrəl/Từ "minstrel" có lịch sử phong phú bắt nguồn từ thời kỳ tiếng Anh trung đại. Nó bắt nguồn từ tiếng Pháp cổ "mestrel", bản thân nó bắt nguồn từ tiếng Latin " ministerium", có nghĩa là "service" hoặc "mục sư". Trong bối cảnh châu Âu thời trung cổ, một minstrel là một nhạc sĩ, ca sĩ và người kể chuyện lưu động, người giải trí cho khán giả tại các tòa án, lâu đài và làng mạc. Minstrel thực hiện nhiều vai trò khác nhau, bao gồm chơi các nhạc cụ như đàn luýt, đàn hạc và sáo, ca hát, nhảy múa và đọc thơ và truyện. Họ thường đóng vai trò là người giải trí cho tòa án, cung cấp sự giải trí và thúc đẩy các mối quan hệ xã hội trong giới quý tộc. Theo thời gian, thuật ngữ "minstrel" đã phát triển để bao hàm nhiều đối tượng biểu diễn hơn, bao gồm diễn viên, người tung hứng và gã hề.
danh từ
(sử học) người hát vè rong (thời Trung cổ)
nhà thơ; nhạc sĩ, ca sĩ
(số nhiều) đoàn người hát rong
Lâu đài thời trung cổ tràn ngập âm nhạc du dương của một đoàn nghệ sĩ rong khi họ giải trí cho các lãnh chúa và quý bà bằng đàn luýt và đàn hạc.
Biểu diễn tại các cung điện và lâu đài, các nghệ sĩ truyền bá tình yêu, sự hài hước và trí tuệ qua các bài hát và bản ballad, tạo nên di sản văn hóa vẫn được tôn vinh cho đến ngày nay.
Những giai điệu mê hoặc của các nghệ sĩ du ca du dương khắp khu rừng, mời gọi du khách cùng tham gia vui chơi và nhảy múa dưới những tán cây dưới ánh trăng.
Ở nước Anh thời trung cổ, sự xuất hiện của những người hát rong được mọi người háo hức mong đợi vì họ mang theo tin tức, tiếng cười và những câu chuyện nhẹ nhàng đến khắp các thị trấn và làng mạc.
Mặc dù ngày xưa đã qua, nhưng âm nhạc của những nghệ sĩ hát rong vẫn vang vọng trong lịch sử, gìn giữ truyền thống và truyền cảm hứng cho các nhà thơ, người kể chuyện và nhạc sĩ của mọi tín ngưỡng.
Cho đến ngày nay, tiếng đàn hạc của nghệ sĩ vẫn truyền cảm hứng kính sợ, mời gọi người nghe nhắm mắt lại và để âm nhạc làm mềm lòng và xoa dịu tâm hồn phiền muộn của họ.
Giai điệu du dương của người nghệ sĩ vui vẻ xoay tròn và lấp lánh, truyền hơi ấm và ánh sáng đến những góc tối nhất của tâm hồn.
Với những ngón tay mềm mại nhảy múa trên dây đàn luýt, người nghệ sĩ bắt đầu một cuộc tình nồng cháy với những giai điệu vang lên trong trái tim mình.
Giữa bữa tiệc thịnh soạn, tiếng reo hò và những cuộc vui, người nghệ sĩ nhạc sĩ tự hào về tài năng của mình, không bao giờ ngừng khuấy động trái tim bằng những dây đàn mê hoặc của mình.
Với đôi tai này, giọng hát của người nghệ sĩ đã đánh cắp những bí mật ngọt ngào từ không khí ban đêm, mang lại niềm vui và tiếng cười cho tất cả những người nghe đang khao khát hòa bình.