danh từ
người hầu gái
sự trợ giúp
người hầu gái
/ˈhændmeɪdn//ˈhændmeɪdn/Từ "handmaiden" có nguồn gốc từ tiếng Anh cổ và có nghĩa là một người hầu nữ có chức năng chính là phục vụ như một người hầu gái hoặc người hầu của một bà chủ, đặc biệt là liên quan đến các công việc gia đình hoặc chăm sóc trẻ em. Thuật ngữ "handmaid" chủ yếu bắt nguồn từ cụm từ tiếng Anh cổ "hāndmæd", có nghĩa là "người hầu gái" hoặc "handmaiden." Từ "hand" trong ngữ cảnh này không ám chỉ đến lao động chân tay, mà ám chỉ ý tưởng về một người nào đó được liên kết hoặc gắn bó với một người khác, và trong trường hợp này, phục vụ họ như một thiếu nữ. Phiên bản tiếng Anh trung đại của từ "handmayd" đã phát triển trong thế kỷ 12, thay thế cho phiên bản tiếng Anh cổ. Cả hai dạng biến thể của từ này vẫn được sử dụng cho đến thế kỷ 17, với "handmaid" cuối cùng trở thành thuật ngữ được sử dụng phổ biến nhất. Nguồn gốc từ nguyên của "handmaiden" cũng có thể bắt nguồn từ thuật ngữ tiếng Do Thái "ustah", như được thấy trong câu chuyện Kinh thánh về Rachel và người hầu gái Bilhah, người đã sinh ra hai người con trai đầu tiên của Jacob. Trong trường hợp này, thuật ngữ "handmaid" được sử dụng để chỉ một người hầu nữ được cung cấp cho một người phụ nữ khác khi cô ấy không thể sinh con. Trong tiếng Anh đương đại, việc sử dụng "handmaiden" như một thuật ngữ để chỉ một người hầu nữ đã trở nên ít phổ biến hơn, nhưng nó vẫn được tìm thấy trong bối cảnh lịch sử và tôn giáo cũng như văn học hiện đại, đặc biệt là trong các thể loại Gothic và trung cổ.
danh từ
người hầu gái
sự trợ giúp
a female servant
một người hầu nữ
something that supports and helps something else
cái gì đó hỗ trợ và giúp đỡ cái gì đó khác
Toán học từng được mệnh danh là nữ thần của khoa học.