tính từ
thích hợp với đám ma
buồn thảm (như khi đi đưa đám)
a funereal expression on one's face: vẻ mặt buồn thảm như khi đi đưa đám
tang lễ
/fjuˈnɪəriəl//fjuˈnɪriəl/Từ "funereal" bắt nguồn từ tiếng Latin "funus", có nghĩa là "corpse" hoặc "tang lễ". Trong thời kỳ La Mã, mọi người tin rằng xác chết là không trong sạch và nguy hiểm, và các nghi lễ tang lễ được coi là điều xấu cần thiết. Từ tiếng Latin "funus" có nghĩa rộng hơn không chỉ bao gồm xác chết mà còn bao gồm toàn bộ nghi lễ tang lễ, bao gồm tang lễ, lễ vật và chôn cất. Từ tiếng Latin này cũng có nghĩa thơ ca là nỗi buồn, đau khổ hoặc khó khăn. Vào cuối thời trung cổ ở Anh, thuật ngữ tiếng Latin "funerale" được sử dụng như một thuật ngữ pháp lý để mô tả một buổi lễ tang. Theo thời gian, ý nghĩa của "funereal" được mở rộng để bao gồm bất kỳ sự kiện hoặc hành động nào mang tính trang trọng, tang tóc hoặc vô cùng buồn bã. Ngày nay, "funereal" thường được sử dụng trong văn học, âm nhạc và giải trí để truyền tải cảm giác khắc nghiệt, căng thẳng và mất mát. Từ này thường gắn liền với cái chết, nỗi đau buồn và sự u sầu, và thường được dùng để mô tả hình ảnh, màn trình diễn hoặc tình huống gợi lên những cảm xúc đó.
tính từ
thích hợp với đám ma
buồn thảm (như khi đi đưa đám)
a funereal expression on one's face: vẻ mặt buồn thảm như khi đi đưa đám
Không khí trong nhà thờ trong suốt lễ tang giống như tang lễ, với những bài thánh ca u ám và tiếng thì thầm buồn thảm vang vọng từ các bức tường.
Xe tang tiến đến nghĩa trang, đoàn tang lễ lê bước qua cổng, tiếng bước chân bị át đi bởi con đường rải sỏi bên dưới.
Đồ chơi của đứa trẻ nằm lãng quên ở một góc, màu sắc tươi sáng của chúng giờ đây tương phản hoàn toàn với sự im lặng tang tóc bao trùm căn phòng ngủ trống trải.
Những tấm rèm cửa sổ được kéo lại, phủ một lớp màn tang lễ lên khắp căn phòng, và không khí đặc quánh trong sự tĩnh lặng trang nghiêm.
Giọng nói của giám đốc tang lễ thì thầm và nặng nề, đưa ra chỉ dẫn bằng tông giọng nặng nề vì mức độ nghiêm trọng của tình hình.
Những người đưa tang đứng thành hàng im lặng, trang nghiêm, mặc đồ đen và có biểu cảm thể hiện sức nặng của sự kiện này.
Gia đình đau buồn bám chặt lấy nhau trước thử thách cay đắng nhất, lòng họ nặng trĩu vì mất mát cá nhân.
Bài điếu văn được đọc bằng giọng rõ ràng, nhưng lời văn nặng nề trong không khí, bị đè nặng bởi giọng điệu buồn bã và sự dứt khoát ẩn chứa trong đó.
Vị linh mục đứng trước giáo dân, một hình ảnh uy nghiêm và trang nghiêm, lời nói của ông truyền tải sự trang nghiêm của buổi lễ với sự tôn kính.
Âm thanh của bản nhạc tang lễ vang vọng khắp hành lang, truyền tải sự nghiêm trọng của sự kiện khi những người đưa tang đi qua tòa nhà, tiếng bước chân của họ vang vọng khắp sàn nhà.