danh từ
tính thần
vị thần
Chúa trời, Thượng đế
thần linh
/ˈdeɪəti//ˈdeɪəti/Từ "deity" có nguồn gốc từ tiếng Latin. Trong tiếng Latin, từ "deus" hoặc "dea" có nghĩa là "god" hoặc "goddess". Từ tiếng Latin bắt nguồn từ gốc tiếng Ấn-Âu nguyên thủy "deiw-", có nghĩa là "tỏa sáng". Gốc này cũng là nguồn gốc của từ tiếng Latin "lux", có nghĩa là "light". Từ tiếng Latin "deus" được dùng để mô tả bất kỳ đấng siêu nhiên nào, dù là thần, nữ thần hay sức mạnh siêu nhiên. Nhà thơ và triết gia La Mã Cicero đã dùng thuật ngữ này để mô tả các vị thần trong đền thờ La Mã, cũng như các khái niệm trừu tượng như số phận và vận may. Từ "deity" đã du nhập vào tiếng Anh trung đại từ tiếng Pháp cổ và đã được sử dụng từ thế kỷ 14 để chỉ bất kỳ đấng siêu nhiên hoặc thực thể nào, bao gồm các vị thần, nữ thần và linh hồn. Ngày nay, từ này được sử dụng trong nhiều ngôn ngữ để mô tả nhiều quan niệm tôn giáo và thần thoại về thần thánh.
danh từ
tính thần
vị thần
Chúa trời, Thượng đế
a god or goddess
một vị thần hoặc nữ thần
Các vị thần Hy Lạp/La Mã/Hindu
Nữ thần Hindu Durga là vị thần được tôn kính và thờ phụng trong lễ hội Navratri.
Người Hy Lạp cổ đại tin vào đền thờ các vị thần, trong đó Zeus là vua của các vị thần.
Trong thần thoại Bắc Âu, Odin là vị thần tối cao, cai quản cả các vị thần và loài người.
Thần Jupiter của La Mã được coi là vị thần quyền năng nhất và thường gắn liền với bầu trời và sấm sét.
một bộ tộc tôn thờ hai vị thần chính
Nhiều loài động vật được coi là hiện thân của một vị thần.
một ngôi đền thờ vị thần bảo trợ của thành phố
một trong những vị thần Hy Lạp nhỏ
God
Chúa