danh từ
bình hương, lư hương
lư hương
/ˈsensə(r)//ˈsensər/Từ "censer" bắt nguồn từ thuật ngữ tiếng Latin "thuribulum", ban đầu được dùng để mô tả một loại hộp đựng hương được người La Mã cổ đại sử dụng trong các nghi lễ tôn giáo. Thuật ngữ thuribulum bắt nguồn từ các từ tiếng Latin "thurum" (hương) và "bula" (bình). Lư hương, như chúng ta biết ngày nay, là một vật bằng kim loại hoặc đất nung được dùng để đốt các vật liệu có mùi thơm, chẳng hạn như hương hoặc thảo mộc, trong các buổi lễ tôn giáo hoặc các nghi lễ sùng đạo khác. Tên của nó là bản dịch trực tiếp của thuật ngữ tiếng Anh trung đại "senser", lần đầu tiên xuất hiện trong các ghi chép bằng văn bản vào thế kỷ 14. Việc sử dụng lư hương trong các nghi lễ tôn giáo đã có từ hàng nghìn năm trước, với bằng chứng về việc đốt hương được tìm thấy trong các truyền thống Hy Lạp, Ai Cập và Trung Quốc cổ đại. Trong Cơ đốc giáo, lư hương đã được sử dụng từ thế kỷ thứ hai sau Công nguyên và được coi là biểu tượng của lời cầu nguyện bay lên trời như khói hương. Trong các bối cảnh không liên quan đến tôn giáo, lư hương đôi khi được sử dụng như vật trang trí, chẳng hạn như trong việc cắm hoa hoặc làm vật trang trí trung tâm trên bàn ăn. Ở một số nền văn hóa, các loại thảo mộc thơm được đốt trong lư hương như một dạng thuốc xua đuổi côn trùng tự nhiên hoặc máy lọc không khí. Nhìn chung, lư hương có một lịch sử phong phú và đa dạng, với nguồn gốc bắt nguồn từ các truyền thống tôn giáo cổ xưa và cách sử dụng của nó phát triển theo thời gian để phản ánh các bối cảnh văn hóa và thực tế khác nhau.
danh từ
bình hương, lư hương
Vị linh mục nâng chiếc lư hương được trang trí công phu và lắc nó theo chuyển động tròn, giải phóng một đám khói hương vào không khí như một lễ vật dâng lên thần linh.
Chiếc lư hương bằng vàng tỏa sáng trong không gian mờ tối bên trong nhà thờ khi vị phó tế cung kính mang nó đến bàn thờ.
Mùi hương trầm hương và mộc dược tràn ngập thánh đường khi giáo đoàn kinh ngạc theo dõi lư hương được chuyền tay nhau giữa những người thờ phượng.
Các nhà sư khổ hạnh đốt than trong lư hương và quạt than bằng lông vũ, tỏa ra làn khói có mùi thơm như một hành động thanh lọc.
Khói từ hương tỏa ra khắp phòng, tạo nên bầu không khí huyền bí khi vị linh mục tụng kinh theo văn bản cổ.
Chiếc lư hương lắc lư theo nhịp điệu duyên dáng khi các tín đồ tụ tập xung quanh, đắm chìm trong sự tĩnh lặng thanh bình lan tỏa khắp không gian linh thiêng.
Mùi hương nồng nàn lan tỏa khi vị linh mục mang lư hương nặng đến bàn thờ, nơi ông và những người khác dâng hương lên Chúa.
Chiếc áo choàng của vị linh mục bay phần phật khi ông di chuyển khắp phòng, mùi hương trầm thoang thoảng vẫn theo ông khi ông tiếp tục thực hiện nhiệm vụ tôn giáo của mình.
Ngọn lửa đỏ thẫm nổ lách tách trong lư hương khi vị linh mục rảy nước thánh lên giáo dân, thanh tẩy họ bằng khói thơm.
Những người tham dự hít một hơi thật sâu, tận hưởng mùi hương nồng nàn của nhang khi đắm mình trong truyền thống tôn giáo đã được truyền qua nhiều thế hệ.