danh từ
phúng dụ, lời nói bóng
chuyện ngụ ngôn
biểu tượng
ẩn dụ
/ˈæləɡəri//ˈæləɡɔːri/Từ "allegory" bắt nguồn từ các từ tiếng Hy Lạp "allos" (khác) và "agogos" (dẫn đầu). Trong tiếng Hy Lạp cổ đại, một ẩn dụ (ἀλληγορία, allegoria) ám chỉ một câu nói truyền tải một ý nghĩa khác với nghĩa đen của nó. Khái niệm này được phát triển bởi các triết gia Khắc kỷ, những người sử dụng ẩn dụ để diễn giải các huyền thoại và văn học lấy cảm hứng từ huyền thoại, khám phá ra những ý nghĩa ẩn giấu và bài học đạo đức bên trong. Từ "allegory" sau đó được đưa vào tiếng Latin là "allegoria" và từ đó nó đi vào nhiều ngôn ngữ châu Âu, bao gồm cả tiếng Anh. Ngày nay, ẩn dụ là một biện pháp tu từ văn học, một câu chuyện hoặc bài thơ truyền tải một ý nghĩa vượt ra ngoài nghĩa đen của nó, thường sử dụng biểu tượng, phép ẩn dụ và sự trừu tượng để truyền tải những ý tưởng phức tạp hoặc bài học đạo đức.
danh từ
phúng dụ, lời nói bóng
chuyện ngụ ngôn
biểu tượng
Trong tác phẩm "Trại súc vật" của George Orwell, loài lợn tượng trưng cho giới lãnh đạo tham nhũng xuất hiện trong các cuộc cách mạng, trong khi những loài vật khác tượng trưng cho quần chúng bị khuất phục.
Truyện ngụ ngôn "The Pilgrim's Progress" của John Bunyan kể về hành trình của một người đàn ông tên là Christian, người tượng trưng cho cuộc đấu tranh giữa thiện và ác trong hành trình tìm kiếm thành phố trên thiên đàng.
Trong tác phẩm "Kiêu hãnh và định kiến" của Jane Austen, mối quan hệ lãng mạn giữa Elizabeth Bennet và ngài Darcy sử dụng ẩn dụ để khám phá chủ đề về giai cấp xã hội và sự tự hoàn thiện.
Tiểu thuyết "Trái tim đen tối" của Joseph Conrad là một ẩn dụ về sự tham nhũng của chủ nghĩa đế quốc và tác động tàn phá của nó đối với cả nước thực dân và nước bị thực dân hóa.
"Lễ hội thả diều" của Leo Tolstoy cho thấy những ước mơ lý tưởng của tuổi trẻ bị đè bẹp bởi kỳ vọng của xã hội và cuộc đấu tranh giành lợi ích vật chất.
Trong "Nhà giả kim" của Paulo Coelho, một cậu bé chăn cừu bình thường đã khám phá ra kho báu ẩn giấu bên trong mình và tìm cách khám phá vận mệnh của mình.
Vở kịch ngụ ngôn "Everyman" của một tác giả vô danh đề cập đến các chủ đề về đạo đức, cái chết và tâm linh bằng cách nhân cách hóa Cái chết như là hồi kết của cuộc sống con người.
"Antigone" của Sophocles là một ẩn dụ về cuộc đấu tranh giữa bổn phận và sự vâng lời khi nhân vật chính bất chấp lệnh chôn cất anh trai mình, người bị coi là kẻ phản bội.
Trong "Câu chuyện về chú rồng Custard" của Ogden Nash, nàng công chúa dũng cảm đã giải cứu chú rồng Custard khỏi sự ngu ngốc của chính nó và biết rằng vẻ đẹp thực sự không chỉ nằm ở vẻ bề ngoài.
Trong "Gulliver du ký" của Jonathan Swift, Gulliver bắt đầu những cuộc hành trình kỳ ảo để gặp những nhân vật phi lý và cường điệu, tượng trưng cho những lời chỉ trích chính trị và xã hội lớn trong thời đại của ông.