danh từ
nhà du hành vũ trụ
phi hành gia
/ˈspeɪsmæn//ˈspeɪsmæn/Từ "spaceman" lần đầu tiên xuất hiện vào đầu những năm 1950 trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh khi cuộc chạy đua vào không gian giữa Hoa Kỳ và Liên Xô trở nên căng thẳng. Thuật ngữ này ban đầu được các nhà văn khoa học viễn tưởng đặt ra để mô tả các nhân vật trong truyện của họ đã mạo hiểm vào không gian bên ngoài. Những anh hùng hư cấu này, chẳng hạn như Buck Rogers và Flash Gordon, đã trở nên vô cùng nổi tiếng và mở đường cho ý tưởng du hành vũ trụ và khám phá trong thực tế. Khi cuộc chạy đua vào không gian diễn ra nhanh hơn, NASA đã phóng vệ tinh đầu tiên của mình, Explorer 1, vào quỹ đạo vào năm 1958, tiếp theo là chuyến bay cận quỹ đạo của Alan Shepard với tư cách là phi hành gia người Mỹ đầu tiên vào năm 1961. Những cột mốc này đánh dấu sự ra đời của phi hành gia thời hiện đại và NASA bắt đầu gọi nhóm du hành vũ trụ của mình là "Space Cadets", một thuật ngữ lấy cảm hứng từ học viện quân sự ở Hoa Kỳ có cùng tên. Tuy nhiên, người ta sớm nhận ra rằng "Cadet" không phải là biệt danh lý tưởng để đại diện cho các phi hành gia được đào tạo và có nhiều kinh nghiệm. Vì vậy, vào năm 1962, NASA đã thông qua "spacemen" làm thuật ngữ chính thức để chỉ các phi hành gia của mình. Đó là một cách diễn đạt đơn giản hơn, gợi cảm hơn, gói gọn bản chất của việc trở thành một nhà thám hiểm ngoài không gian, một khái niệm đã thu hút trí tưởng tượng của mọi người trên toàn thế giới. Do đó, nguồn gốc của từ "spaceman" có thể bắt nguồn từ môi trường xung quanh chuyến bay vũ trụ của con người, ra đời tại giao điểm của hư cấu và thực tế, đảm bảo rằng thiên hà luôn là một nơi hấp dẫn và lôi cuốn.
danh từ
nhà du hành vũ trụ
a man who travels into space; an astronaut
một người đàn ông du hành vào không gian; một phi hành gia
(in stories) a creature that visits the earth from another planet
(trong truyện) một sinh vật đến thăm trái đất từ một hành tinh khác
Từ, cụm từ liên quan