danh từ
thầy tu báo giờ (thầy tu Hồi giáo giữ việc báo giờ cầu nguyện cho tín đồ)
muezzin
/muːˈezɪn//muːˈezɪn/Từ "muezzin" bắt nguồn từ tiếng Ả Rập "mu'adhdhin," có nghĩa là "người gọi ra." Theo truyền thống, trong các xã hội Hồi giáo, các nhà thờ Hồi giáo có các tháp nhỏ (tháp) mà một Muezzin sẽ trèo lên và thông báo lời kêu gọi cầu nguyện năm lần một ngày. Nguồn gốc chính xác của tập tục này không được ghi chép rõ ràng, nhưng người ta tin rằng nó bắt nguồn từ thời của Nhà tiên tri Muhammad vào thế kỷ thứ 7. Trong tiếng Ả Rập, lời kêu gọi cầu nguyện (được gọi là adhan) vẫn được các Muezzin đọc theo các công thức truyền thống, bao gồm lời ca ngợi Allah và lời mời thờ cúng. Ngày nay, thuật ngữ "Muezzin" được sử dụng rộng rãi trên khắp Trung Đông và Nam Á, và được công nhận là một vị trí quan trọng trong đời sống tôn giáo Hồi giáo.
danh từ
thầy tu báo giờ (thầy tu Hồi giáo giữ việc báo giờ cầu nguyện cho tín đồ)
Giọng nói của người giảng đạo vang vọng khắp các con phố khi ông kêu gọi người Hồi giáo cầu nguyện từ ngọn tháp của nhà thờ Hồi giáo.
Những giai điệu ám ảnh của người giảng đạo báo hiệu một ngày mới bắt đầu cho những tín đồ ngoan đạo.
Lời kêu gọi cầu nguyện của muezzin vừa là lời nhắc nhở vừa là lời chúc phúc cho các tín đồ, khuyến khích họ tụ họp và thờ phượng.
Khi mặt trời lặn, giọng nói của người giảng đạo vang lên từ nhà thờ Hồi giáo, mời gọi các tín đồ dừng lại và suy ngẫm về ngày hôm đó trước khi đi ngủ.
Tiếng hát của người cầu nguyện, thấm đẫm lòng sùng kính và tôn kính, vang vọng khắp cộng đồng, như một lời kêu gọi đoàn kết và đoàn kết.
Giọng nói của người cầu nguyện vang vọng trong gió, nhắc nhở rằng đức tin không bị giới hạn bởi những bức tường mà được các tín đồ ở mọi nơi trên thế giới đón nhận.
Lời cầu nguyện du dương của muezzin đã đoàn kết các tín đồ, nhắc nhở rằng đức tin vừa là việc sùng kính cá nhân vừa là việc cộng đồng.
Khi tiếng gọi của muezzin vang lên, cộng đồng cùng nhau cầu nguyện, một minh chứng cho sức mạnh của đức tin.
Giọng nói của người muezzin, biểu tượng của truyền thống và sự thanh bình, mang lại cho cộng đồng cảm giác bình yên và tĩnh lặng.
Giọng nói của muezzin thấm đẫm lịch sử và văn hóa, là niềm tự hào của cộng đồng và là lời nhắc nhở về di sản đức tin phong phú và sâu sắc của họ.