danh từ
bài thơ tình ngắn
(âm nhạc) Maddigan
nhạc madrigal
/ˈmædrɪɡl//ˈmædrɪɡl/Nguồn gốc của từ "madrigal" có thể bắt nguồn từ thế kỷ 13, khi nó ban đầu ám chỉ một loại bài hát thế tục theo khổ thơ trong tiếng Ý. Thuật ngữ "madrigale" xuất hiện trong một chansonnier (sách bản thảo về các bài hát) của Ý vào khoảng năm 1420. Nguồn gốc của từ này vẫn còn gây tranh cãi, nhưng có khả năng nó bắt nguồn từ Joachim xứ Fiore, một nghệ sĩ thần bí và học giả thời trung cổ, người đã viết rất nhiều về cách viết bài hát, tin rằng lời bài hát của họ phải gợi lên cảm xúc và cảm giác sâu sắc. Joachim đã sử dụng thuật ngữ "madrigale" để mô tả kỹ thuật đặt lời bài hát mới cho bản nhạc đã có từ trước. Tuy nhiên, mãi đến thời Phục hưng, madrigal mới phát triển thành những cấu trúc bài hát phức tạp hơn, kết hợp nhiều phần giọng hát và hòa âm phức tạp. Những madrigal này trở nên phổ biến trong giới quý tộc Ý, những người sẽ biểu diễn chúng như một phần trong các hoạt động giải trí của họ. Theo thời gian, ý nghĩa của thuật ngữ "madrigal" đã mở rộng để bao gồm cả nhạc tôn giáo và thế tục, với các nhà soạn nhạc nổi tiếng như Thomas Tallis và William Byrd đã điều chỉnh phong cách này để tạo ra các madrigal tiếng Anh. Ngày nay, từ này chủ yếu gắn liền với thời kỳ Phục hưng, mặc dù nó đã được hồi sinh trong thời hiện đại như một thuật ngữ cho nhạc thính phòng và các nhóm nhạc thanh nhạc.
danh từ
bài thơ tình ngắn
(âm nhạc) Maddigan
Thời kỳ Phục hưng chứng kiến sự trỗi dậy của các bản nhạc madrigal, những tác phẩm phức tạp và giàu cảm xúc dành cho một nhóm ca sĩ.
Florence Price đã sáng tác một số bài madrigal đáng chú ý kết hợp giữa phong cách cổ điển và tâm linh.
Bản madrigal "La eva perdida" của Tomás Luis de Victoria mô tả câu chuyện Kinh thánh về sự quyến rũ của Eva thông qua các cấu trúc âm nhạc phức tạp.
Vào thế kỷ 16, madrigal thường được sử dụng như một hình thức tán tỉnh, khi các nhà thơ và nhà soạn nhạc sáng tác nên những bản nhạc phức tạp và lãng mạn.
Nhạc phẩm "The Unkind Moon" của nhà soạn nhạc madrigal người Anh Thomas Weelkes khám phá chủ đề về sự từ chối và tình yêu thông qua sự tương tác phức tạp giữa các giọng hát.
Thể loại madrigal cho phép thể hiện tính tường thuật và kịch tính ở mức độ cao, như có thể thấy trong tác phẩm "The Silver Swan" của Orlando Gibbons.
Jacob Handl, còn được gọi là Jakob Arcadelt, đã sáng tác nhiều bản madrigal thành công trong thời kỳ Phục hưng, bao gồm cả "Se la face dell'altero."
Bản nhạc madrigal "Aserbojs" của Alfredo Cavazutto kết hợp kết cấu thời Phục Hưng với giai điệu hiện đại, tạo nên một tác phẩm độc đáo và hấp dẫn.
Bản madrigal "O mitis et sobri Bacchus" của Michael Praetorius trình bày một viễn cảnh phức tạp và ám ảnh về Bacchus và những người theo ông thông qua những thay đổi ấn tượng trong kết cấu âm nhạc.
Ngày nay, nhạc madrigal vẫn tiếp tục được nghiên cứu và biểu diễn, mở ra góc nhìn sâu sắc về truyền thống âm nhạc phong phú của thời kỳ Phục hưng.