tính từ
xưng tội
danh từ
(tôn giáo) phòng xưng tội
xưng tội
/kənˈfeʃənl//kənˈfeʃənl/Từ "confessional" ban đầu ám chỉ một căn phòng nhỏ trong nhà thờ, nơi một linh mục nghe lời thú tội (hoặc tội lỗi) của một người ăn năn. Thuật ngữ "confessional" bắt nguồn từ tiếng Latin "confessionalis," có nghĩa là "thuộc về lời thú tội". Vào thời Trung cổ, khái niệm thú tội đã trở thành một phần quan trọng trong giáo lý của Giáo hội Công giáo, vì nó cung cấp cho mọi người một cách để tìm kiếm sự tha thứ cho tội lỗi của họ và tiếp tục tìm kiếm sự hướng dẫn tâm linh. Lời thú tội thường được thực hiện trong một không gian riêng biệt, chẳng hạn như một khu vực nhỏ, kín trong nhà thờ, nơi mang lại sự riêng tư hơn và cho phép người ăn năn nói chuyện cởi mở hơn về những hành vi sai trái của họ. Chức năng của những căn phòng nhỏ này đã phát triển theo thời gian và "confessional" kể từ đó đã mang một ý nghĩa rộng hơn, ám chỉ bất kỳ địa điểm hoặc tình huống nào mà ai đó thú nhận hoặc tiết lộ một sự thật bí mật hoặc ẩn giấu. Trong cách sử dụng hiện đại, "confessional" có thể ám chỉ một loại chương trình phát thanh hoặc truyền hình mà trong đó một người chia sẻ những kinh nghiệm hoặc hiểu biết cá nhân, thường liên quan đến nghề nghiệp hoặc lĩnh vực chuyên môn của họ. Ngoài ra, "confessional" đôi khi được sử dụng để mô tả các mục nhật ký riêng tư hoặc cá nhân, trong đó người viết chia sẻ bí mật hoặc suy nghĩ sâu kín nhất. Mặc dù có sự phát triển về mặt ý nghĩa, nguồn gốc của "confessional" như một không gian nhỏ để xưng tội cá nhân vẫn gắn chặt với truyền thống sám hối và xưng tội của Giáo hội Công giáo. Việc sử dụng nó trong các bối cảnh rộng hơn làm nổi bật cách các truyền thống tôn giáo và ngôn ngữ ảnh hưởng chặt chẽ đến văn hóa và vốn từ vựng rộng hơn.
tính từ
xưng tội
danh từ
(tôn giáo) phòng xưng tội
Căn phòng nhỏ, thiếu ánh sáng với một chiếc ghế bành bọc da và một chiếc micro là phòng xưng tội, nơi mọi người đến để chia sẻ những bí mật riêng tư nhất và những khó khăn của mình với một nhà trị liệu được đào tạo bài bản.
Trong phòng giải tội, cô đã trút hết nỗi lòng, thừa nhận những điều mà trước đây cô chưa từng nói với ai, sự hối hận như hàng ngàn nhát dao đâm vào tâm hồn cô.
Anh run rẩy vì lo lắng khi bước vào phòng xưng tội, không biết liệu mình có xứng đáng được tha thứ hay không, nhưng vẫn rất khao khát điều đó.
Lời nói của cô nặng nề trong không khí khi cô thú nhận tội lỗi của mình, giọng nói run rẩy vì sức nặng của sự thật.
Tòa giải tội là nơi trú ẩn cho những người đau khổ, lạc lối và tuyệt vọng, nơi họ có thể đến để làm hòa với chính mình và quá khứ của mình.
Nhà trị liệu lắng nghe chăm chú, gật đầu thông cảm khi người đàn ông thú nhận tội lỗi của mình, khuôn mặt cô thể hiện sự thông cảm và hiểu biết.
Bất chấp tôn giáo khác nhau, tòa giải tội vẫn là nơi chia sẻ đức tin, là khoảnh khắc kết nối giữa người xưng tội và người nghe.
Tòa giải tội là nơi của lòng can đảm, khi mọi người bước vào điều chưa biết và thừa nhận những điều mà trước đây họ chưa bao giờ nói ra.
Có những khoảnh khắc im lặng trong phòng giải tội, khi mà lời nói dường như không còn tác dụng, nhưng hành động đơn giản là hiện diện, được lắng nghe, cũng đủ mang lại sự an ủi.
Tòa giải tội là nơi cứu chuộc, nơi mọi người có thể chịu trách nhiệm về hành động của mình, sửa chữa lỗi lầm và bắt đầu chữa lành.