Definition of vertex

vertexnoun

đỉnh

/ˈvɜːteks//ˈvɜːrteks/

The word "vertex" originates from the Latin word "vertex," meaning "top" or "summit." This word was used in medieval mathematics to describe the point where two curves or lines intersect, forming a corner or angle. It was adopted into English in the 16th century and was subsequently used in geometry and trigonometry to refer to the point where two curves or sides meet in a polygon or polyhedron. The usage of the term "vertex" has since expanded to other fields such as physics and chemistry, where it encompasses various definitions depending on the specific context. However, its original meaning, as rooted in the Latin word "vertex," remains closely associated with geometry and mathematics.

Summary
type danh từ, số nhiều vertices
meaningđỉnh, chỏm, chóp, ngọn
examplethe vertex of an angle: đỉnh của một góc
meaning(nghĩa bóng) đỉnh, cực điểm
meaning(giải phẫu) đỉnh đầu
typeDefault_cw
meaningđỉnh; (thiên văn) thiên đỉnh
meaningv. of an angle đỉnh của một góc
meaningv. of a cone đỉnh của một tam giác
namespace

a point where two lines meet to form an angle, especially the point of a triangle or cone opposite the base

điểm mà hai đường thẳng gặp nhau tạo thành một góc, đặc biệt là điểm của hình tam giác hoặc hình nón đối diện với đáy

the highest point or top of something

điểm cao nhất hoặc đỉnh của một cái gì đó