thế giới mơ ước
/ˈdriːmwɜːld//ˈdriːmwɜːrld/The term "dreamworld" has its roots in the late 19th century. In 1886, German philosopher Friedrich Nietzsche coined the phrase "Traumwelt" in his book "Also sprach Zarathustra", which translates to "dream world" in English. Nietzsche used the term to describe a fictional, idealized world that exists outside of reality, where the boundaries between dreams and reality blur. The concept of a "dreamworld" gained popularity in the early 20th century, particularly in the world of psychology and therapy. The term was often used to describe the subconscious mind, where fears, desires, and memories were thought to reside. In modern times, the term "dreamworld" is often used in a figurative sense to describe a fantastical or imaginary place, where one's deepest desires and fantasies come to life. It's also used in theme parks and media, such as the popular theme park "Dreamworld" in Australia, which features thrill rides and attractions based on popular culture and imagination.
Cuốn tiểu thuyết mới nhất của tác giả đưa người đọc vào một cuộc hành trình siêu thực qua thế giới mộng mơ sống động, nơi thực tế bị bóp méo và các định luật vật lý không còn đúng nữa.
Khi bước vào thế giới giấc mơ sáng suốt, người mơ có thể tự do bay lượn trên không trung, chạy nhanh đến mức không tưởng và biến đổi thành bất kỳ hình dạng nào họ muốn.
Trong thế giới giấc mơ của một tâm trí đầy rắc rối, những cơn ác mộng nở rộ như hoa, và mỗi khoảnh khắc tỉnh táo đều là trạng thái lo lắng liên tục.
Khi nhân vật chính ngày càng đắm chìm vào thế giới giấc mơ, anh bắt đầu đặt câu hỏi về bản chất tồn tại và sự tỉnh táo của chính mình.
Thế giới giấc mơ là nơi ranh giới giữa quá khứ, hiện tại và tương lai trở nên mờ nhạt, thời gian trôi ngược cũng dễ dàng như trôi về phía trước.
Thế giới giấc mơ là một mê cung nguy hiểm, nơi người mơ phải sử dụng toàn bộ trí thông minh của mình để vượt qua những khía cạnh méo mó và độc ác trong tâm lý của chính họ.
Sự yên bình tĩnh lặng của thế giới mộng mơ có thể bất ổn như biển động, với những cơn gió rên rỉ và những cơn bão gào thét quất vào những suy nghĩ rối rắm trong cõi này.
Lạc vào thế giới mộng mơ có vẻ quá thực, người mơ mộng bất hạnh phải vượt qua nỗi sợ hãi sâu sắc nhất của mình và thức tỉnh với bản chất thực sự của thực tại.
Khi người mơ đi sâu hơn vào thế giới giấc mơ, họ bắt đầu nhận ra rằng ranh giới giữa thực tế và thế giới giấc mơ không rõ ràng như họ từng tin.
Thế giới giấc mơ là nơi vô cùng bí ẩn, nơi ranh giới giữa sự sống, cái chết và ý thức sụp đổ thành một khoảng không vô tận.