danh từ
(sử học) Faraon, vua Ai cập
pharaon
/ˈfeərəʊ//ˈferəʊ/Từ "pharaoh" bắt nguồn từ tiếng Ai Cập cổ đại và ban đầu có nghĩa là "ngôi nhà lớn" hoặc "ngôi nhà lớn". Đây là danh hiệu chỉ người cai trị tối cao hoặc vua của Ai Cập trong thời kỳ Vương quốc mới (khoảng năm 1550-1069 TCN). Trong chữ tượng hình, tên của pharaoh được viết thành một cặp đường thẳng đứng, một đường tượng trưng cho một ngôi nhà và đường còn lại tượng trưng cho một cột hoặc tiêu chuẩn. Người ta tin rằng hai biểu tượng này biểu thị vai trò của pharaoh vừa là người cai trị vừa là người bảo vệ người dân, giống như một ngôi nhà bảo vệ cư dân của mình. Ban đầu, danh hiệu này được sử dụng thay thế cho "Vua của Thượng và Hạ Ai Cập", biểu thị quyền lực của pharaoh đối với toàn bộ đất nước. Theo thời gian, ý nghĩa của thuật ngữ "pharaoh" đã phát triển và trở thành biểu tượng của quyền lực, sự giàu có và uy tín đối với những người cai trị Ai Cập. Họ sử dụng danh hiệu này để thiết lập và duy trì chế độ cai trị độc đoán của mình thông qua một hệ thống phức tạp về tôn giáo, thần thoại và biểu tượng. Cuối cùng, pharaoh đóng vai trò là nhà lãnh đạo về mặt thể chất và tinh thần cho người dân Ai Cập, và vai trò của ông trong xã hội và di sản của họ vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay.
danh từ
(sử học) Faraon, vua Ai cập
Tượng pharaoh ở Bảo tàng Ai Cập là một tác phẩm nghệ thuật cổ đại tuyệt đẹp.
Cleopatra, vị pharaoh cuối cùng của Ai Cập, vẫn là biểu tượng nổi tiếng của lịch sử Ai Cập.
Ramses II, còn được gọi là Pharaoh vĩ đại, đã cai trị Ai Cập trong hơn 60 năm và để lại dấu ấn không thể phai mờ trong lịch sử đất nước này.
Kim tự tháp của các pharaoh là minh chứng cho sự hùng vĩ và tinh tế của nền văn minh Ai Cập cổ đại.
Lăng mộ của pharaoh chứa đựng những kho báu vượt ngoài sức tưởng tượng, hé lộ sự giàu có và quyền lực của những người cai trị Ai Cập cổ đại.
Khám phá về Tutankhamun mang đến cho chúng ta cái nhìn thoáng qua về cuộc sống của một pharaoh, cũng như sự phức tạp của hệ thống tôn giáo và chính trị Ai Cập.
Những cải cách tôn giáo dị giáo của pharaoh Akhenaten đã làm thay đổi đáng kể tiến trình lịch sử Ai Cập.
Các Pharaoh đã cai trị Ai Cập trong hàng ngàn năm, khiến họ trở thành một trong những triều đại tồn tại lâu nhất trên thế giới.
Vị trí của pharaoh vừa mang tính thiêng liêng vừa mang tính chính trị, liên kết quyền lực thần thánh với quyền lực của người cai trị.
Trong văn hóa đại chúng, các pharaoh được coi là biểu tượng của trí tuệ, sự thịnh vượng và bí ẩn của người Ai Cập cổ đại.