danh từ
súng hoả mai; súng trường
súng hỏa mai
/ˈmʌskɪt//ˈmʌskɪt/Từ "musket" bắt nguồn từ một thuật ngữ tiếng Pháp, "mousquet", mà lại bắt nguồn từ tiếng Pháp cổ "mushket", có nghĩa là "súng trường nhỏ". Súng hỏa mai là một loại súng phổ biến ở châu Âu vào cuối thời kỳ Phục hưng và đầu thời kỳ hiện đại, và nguồn gốc của nó có thể bắt nguồn từ Chiến tranh Anh-Pháp đầy căng thẳng năm 1497-1514. Ban đầu, súng hỏa mai là loại súng hỏa mai nặng, như tên gọi "matchlock" gợi ý, chứa một que diêm cháy chậm được đốt cháy bằng lỗ châm lửa để đốt cháy thuốc súng chứa trong một loại vũ khí có nòng được nạp riêng. Trong cuộc xung đột, quân đội Pháp đã sử dụng những khẩu súng như vậy, loại súng này vẫn phổ biến trong thời gian dài sau khi cuộc xung đột kết thúc, dẫn đến thuật ngữ tiếng Pháp "mousquet" để chỉ chúng. Tuy nhiên, quá trình phát triển của súng hỏa mai diễn ra chậm và mãi đến giữa những năm 1600, những thay đổi đáng chú ý mới diễn ra, đặc biệt là sự xuất hiện của cơ chế khóa hỏa mai. Phương pháp nạp đạn tinh vi hơn này, đã trở thành tiêu chuẩn vào những năm 1700, cho phép binh lính giao chiến với đối thủ từ khoảng cách xa hơn và mở đường cho sự xuất hiện của các đơn vị bộ binh hạng nhẹ, những người có kỹ năng sử dụng súng hỏa mai đã mang lại cho họ danh tiếng đáng kính trong quân đội châu Âu. Ý nghĩa văn hóa và lịch sử của súng hỏa mai tiếp tục phát triển, đặc biệt là trong văn học đại chúng, nơi những khẩu súng như vậy xuất hiện trong tiểu thuyết, vở kịch và thơ như biểu tượng của chủ nghĩa cá nhân mạnh mẽ và chủ nghĩa anh hùng. Ví dụ, nhà văn người Anh thế kỷ 18 Alexander Pope đã viết trong "The Dunciad" rằng "Musquet and Pistol" tượng trưng cho kẻ thù của ông, truyền tải cảm giác nguy hiểm, bạo lực và khuất phục vẫn còn vang vọng cho đến ngày nay. Tóm lại, từ nay trở đi, "Musket" có di sản văn hóa và lịch sử hấp dẫn có thể bắt nguồn từ Chiến tranh Anh-Pháp, làm nổi bật nguồn gốc của loại súng phổ biến này và vai trò của nó trong việc định hình cả lịch sử dân gian và quân sự.
danh từ
súng hoả mai; súng trường
Vào thế kỷ 17, súng hỏa mai là vũ khí chính được bộ binh mang theo trong nhiều đội quân châu Âu.
Những người thực dân ở Concord đã giấu súng hỏa mai trong nhà thờ thị trấn, chuẩn bị cho khả năng bị người Anh xâm lược.
Khẩu súng hỏa mai mà Paul Revere mang theo trong chuyến đi nửa đêm nổi tiếng của mình được nạp đạn chì vì đó là loại đạn duy nhất có sẵn.
Súng hỏa mai là loại vũ khí nạp đạn chậm và không chính xác, nhưng lại là lựa chọn đáng tin cậy cho binh lính vào đầu thời kỳ thuộc địa.
Trong trận Waterloo, súng hỏa mai đóng vai trò quan trọng trong chiến lược của cả quân đội Pháp và Anh.
Việc sử dụng súng hỏa mai dần giảm đi khi công nghệ vũ khí tiên tiến, khiến nó trở nên kém thực tế hơn đối với quân đội hiện đại.
Súng hỏa mai thường được trang trí bằng các chạm khắc và biểu tượng công phu, dùng để đe dọa đối thủ trên chiến trường.
Vào thời tiết lạnh, binh lính sẽ nhúng đạn súng hỏa mai vào mỡ gấu hoặc sáp ong, điều này sẽ giúp đạn giữ được nhiệt và ít bị đóng băng trong điều kiện khắc nghiệt.
Súng hỏa mai cỡ nhỏ đòi hỏi sức bền và tính kỷ luật cao vì phải bắn nhiều phát mới có thể tiêu diệt được kẻ thù.
Các cuộc tập trận và diễn tập sử dụng súng hỏa mai là một phần quan trọng trong huấn luyện quân sự, tập trung vào việc cải thiện độ chính xác, tốc độ và sức mạnh khi sử dụng vũ khí hạng nặng.