danh từ
giữa mùa đông
đông chí
giữa mùa đông
/ˌmɪdˈwɪntə(r)//ˌmɪdˈwɪntər/Từ "midwinter" bắt nguồn từ cụm từ tiếng Anh cổ "middanwinter", có nghĩa là "giữa mùa đông". Thuật ngữ này dùng để chỉ giữa mùa đông, rơi vào khoảng thời gian đông chí. Đông chí đánh dấu ngày ngắn nhất và đêm dài nhất trong năm ở Bắc bán cầu, thường là vào khoảng ngày 21 tháng 12. Vào giữa mùa đông, khi ngày ngắn lại và đêm dài hơn, đêm dài nhất và tối nhất. Thời điểm này trong năm từ lâu đã gắn liền với các lễ hội và phong tục mùa đông truyền thống, chẳng hạn như lễ hội Yule do các bộ lạc German cổ đại tổ chức. Một số truyền thống này vẫn tiếp tục cho đến ngày nay, chẳng hạn như trang trí bằng cành cây thường xanh và cây tầm gửi, và tiệc tùng với gia đình và bạn bè trong những ngày lễ. Từ "midwinter" đã có ý nghĩa văn hóa rộng hơn ngoài nghĩa đen của nó. Trong cách sử dụng hiện đại, giữa mùa đông thường ám chỉ khoảng thời gian theo mùa giữa đông chí và xuân phân, trong thời gian đó, những ngày bắt đầu dài ra một lần nữa. Thời điểm này trong năm cũng gắn liền với việc kể chuyện, suy ngẫm và tự vấn khi mọi người chiêm nghiệm về những khởi đầu mới và bản chất tuần hoàn của cuộc sống. Tóm lại, "midwinter" là một từ đã phát triển theo thời gian, ban đầu dùng để mô tả thời điểm giữa mùa đông, nhưng giờ đây bao hàm cả tinh thần và biểu tượng của mùa này khi nó tiếp tục hấp dẫn và quyến rũ chúng ta.
danh từ
giữa mùa đông
đông chí
Vào giữa mùa đông, lớp tuyết phủ trong rừng dày đến nỗi làm át đi mọi âm thanh và khiến người ta không thể phân biệt được tiếng bước chân hay dấu chân động vật.
Ngày ngắn nhất giữa mùa đông chỉ mang theo vài giờ ban ngày thoáng qua, khiến thế giới như bị đóng băng theo thời gian.
Khi giữa mùa đông đến, ngày trở nên ngắn hơn và tối hơn, đêm dài hơn và lạnh hơn, báo hiệu thời gian suy ngẫm và ngủ đông.
Sự lạnh giá của mùa đông vẫn còn dai dẳng, khi các hồ và ao đóng băng trở thành tấm gương phản chiếu vẻ đẹp khắc nghiệt của cảnh quan xung quanh.
Những cái cây cằn cỗi đứng đó như những người lính canh im lặng vào giữa mùa đông, cành cây trơ trụi và cong queo dưới bầu trời mùa đông.
Những bông tuyết lấp lánh rơi nhẹ nhàng vào giữa mùa đông, biến thế giới thành một thế giới mộng mơ băng giá.
Vào giữa mùa đông, luồng không khí trong lành, nhẹ nhàng tràn ngập phổi, trong khi tuyết giòn tan dưới chân những ai đủ can đảm để mạo hiểm bước ra ngoài trong cái lạnh giá buốt.
Giữa mùa đông mang đến sự bình yên, tĩnh lặng khi thiên nhiên chậm rãi trôi và chìm vào giấc ngủ dưới lớp tuyết im lặng.
Giữa mùa đông gợi nên sự chiêm nghiệm, cho phép chúng ta suy ngẫm về ý nghĩa thực sự của mùa và chu kỳ của cuộc sống.
Sức nặng của giữa mùa đông như một chiếc áo choàng, nhắc nhở chúng ta về sự tĩnh lặng và bình yên của thế giới, và thúc giục chúng ta đón nhận sự bình yên của mùa đông.