tính từ
(thuộc) ma quỷ; như một bóng ma
(từ cổ,nghĩa cổ) (thuộc) tinh thần
ghostly father: cha tinh thần
hình phạt của nhà thờ
ma quái
/ˈɡəʊstli//ˈɡəʊstli/Từ "ghostly" có nguồn gốc từ tiếng Anh trung đại vào thế kỷ 14. Vào thời điểm đó, nó được viết là "gestly" hoặc "gestli", và có nghĩa là "có phẩm chất của ma" hoặc "thuộc hoặc liên quan đến ma". Gốc của từ này có thể bắt nguồn từ tiếng Anh cổ "gāst", có nghĩa là "spirit" hoặc "linh hồn". Tiền tố "gh-" trong "ghostly" được thêm vào để nhấn mạnh ý tưởng về một thứ gì đó bị lấp đầy hoặc bị chi phối bởi các linh hồn hoặc thực thể ma quái. Trong thời kỳ tiếng Anh trung đại, từ "ghostly" cũng được dùng để mô tả các sinh vật siêu nhiên khác, chẳng hạn như bóng ma và bóng ma. Tuy nhiên, theo thời gian, ý nghĩa của nó thu hẹp lại chủ yếu để chỉ sự xuất hiện hoặc hiện diện của ma. Việc sử dụng "ghostly" để mô tả một cảm giác hoặc phẩm chất, thay vì chỉ là một bóng ma theo nghĩa đen, cũng đã phát triển vào thế kỷ 17, như được thấy trong bài thơ "Hamlet" của William Shakespeare, trong đó ông đã viết, "Những bộ xương lạnh ngắt há hốc khi họ chiến đấu." Câu này có thể được hiểu là "Những bộ xương xuất hiện lạnh lẽo và phơi bày, để lộ địa điểm diễn ra trận chiến dữ dội trước đó của họ", và khi làm như vậy, làm nổi bật cách từ "ghostly" có thể vượt qua nguồn gốc siêu nhiên ban đầu của nó. Nhìn chung, "ghostly" đã phát triển từ một mô tả đơn giản về một thực thể quang phổ thành một từ phức tạp hơn bao hàm một cảm giác, giọng điệu hoặc phẩm chất trong nhiều bối cảnh khác nhau.
tính từ
(thuộc) ma quỷ; như một bóng ma
(từ cổ,nghĩa cổ) (thuộc) tinh thần
ghostly father: cha tinh thần
hình phạt của nhà thờ
Ngôi biệt thự cũ trên đồi được bao phủ bởi một lớp sương mù ma quái, khiến nó trông như thể bị ma ám.
Khi mặt trời lặn, những cái cây trong rừng mang vẻ ma quái, cành cây vươn ra như những ngón tay xương xẩu.
Bệnh viện bỏ hoang lúc nửa đêm trông giống như một nơi ma quái, nơi ánh đèn huỳnh quang nhấp nháy tạo nên những cái bóng kỳ lạ.
Chiếc áo phông yêu thích của cô giờ chỉ còn là cái bóng mờ nhạt của chính nó trước đây, bị giãn và phai màu vì giặt quá nhiều.
Bóng ma đó lướt qua căn phòng, hình dạng trong suốt của nó khiến bất kỳ ai chứng kiến đều phải rùng mình.
Những tiếng thì thầm ma quái trong gió vang vọng khắp hành lang trống trải, khiến người nghe không chắc liệu họ có thực sự ở một mình hay không.
Khi cô bước qua ngôi nhà ma ám, những bóng ma đó bám theo từng bước chân của cô, ánh mắt chúng khóa chặt vào cô với một cường độ đáng sợ.
Cơn mưa ma quái đập vào cửa sổ, lời nói của cha biến thành lời thì thầm về những ký ức đã lãng quên từ lâu.
Ánh trăng chiếu những ánh sáng ma quái xuống những con phố bên dưới, bóng cây uốn lượn và biến dạng dưới ánh sáng.
Sự hiện diện ma quái đó ngày càng mạnh mẽ hơn khi màn đêm buông xuống, khiến cô rùng mình và nghi ngờ sự tỉnh táo của chính mình.