không thể diễn tả được
/ˌɪndɪˈskraɪbəbl//ˌɪndɪˈskraɪbəbl/The word "indescribable" has its roots in Latin and has been in use in the English language since the 15th century. The word "indescribable" is derived from the Latin phrase "indescriptus," which is composed of "in-" (meaning "not" or "without") and "describere" (meaning "to describe"). The Latin phrase literally translates to "not describable" or "un describable." In English, the word "indescribable" refers to something that is too difficult or impossible to describe using words. It is often used to convey the idea that something is so extraordinary, beautiful, or moving that it cannot be adequately captured in language. Over time, the word "indescribable" has taken on a slightly poetic connotation, implying a sense of wonder, awe, or astonishment. It is often used to express the limits of language in capturing the full complexity and beauty of an experience.
Cảnh hoàng hôn trên núi đẹp đến khó tả - một bản giao hưởng của những sắc màu hòa quyện vào nhau theo cách không thể giải thích được.
Mùi thơm của những chiếc bánh sừng bò mới nướng thoang thoảng trong không khí, một sự hòa quyện khó tả của bơ, men và đường đánh thức các giác quan của tôi.
Cảm giác sóng vỗ vào chân thật không thể diễn tả được, như thể nhịp điệu của thiên nhiên đang chảy trong huyết quản tôi.
Tiếng chim hót và tiếng lá cây xào xạc tạo nên một bản giao hưởng khó tả, một giai điệu chạm đến tận tâm hồn tôi.
Cảnh tượng bầu trời đầy sao khiến tôi nghẹn ngào, một cảm giác kinh ngạc và ngưỡng mộ không thể diễn tả được khiến tôi không nói nên lời.
Phong cách trang trí căn hộ của bạn tôi vô cùng sang trọng, sự kết hợp tuyệt vời giữa màu sắc rực rỡ và tính thẩm mỹ tinh tế.
Cái ôm của người tôi yêu thương mang lại cảm giác an ủi không thể diễn tả thành lời, thể hiện rõ ràng tất cả tình yêu, sự ấm áp và sự an tâm mà tôi cần.
Hương vị sô-cô-la béo ngậy tan chảy trên đầu lưỡi, một trải nghiệm giác quan khó tả khiến tôi đắm chìm trong khoái cảm tột độ.
Sự tĩnh lặng thanh bình của khung cảnh mùa đông phủ đầy tuyết là một niềm vui khó tả, một khoảnh khắc đáng trân trọng trong vẻ đẹp lộng lẫy tĩnh lặng của chính nó.
Sự ngây thơ và trong sáng trong tiếng bi bô của trẻ sơ sinh khiến tôi nghẹt thở, một cảm giác vui sướng và mãn nguyện không thể diễn tả được mà tôi không bao giờ muốn quên.