danh từ
(âm nhạc) sự vê
tiếng vê
rung
/ˈtremələʊ//ˈtremələʊ/Thuật ngữ tremolo bắt nguồn từ tiếng Ý "tremolare", có nghĩa là "run rẩy". Trong bối cảnh âm nhạc, tremolo dùng để chỉ một kỹ thuật hoặc hiệu ứng liên quan đến việc lặp lại nhanh một nốt nhạc, hợp âm hoặc âm thanh ở một khoảng thời gian hoặc tốc độ cụ thể. Về mặt vật lý, hiệu ứng này có thể đạt được bằng cách thay đổi nhanh âm lượng, rung hoặc âm bội hài hòa của một nhạc cụ hoặc giọng hát. Theo truyền thống, hiệu ứng tremolo được tạo ra bằng cách nhanh chóng gảy hoặc kéo cùng một dây trên một nhạc cụ dây nhiều lần để tạo ra một âm thanh bùng nổ nhanh chóng. Việc sử dụng tremolo trong âm nhạc có thể tạo ra nhiều hiệu ứng biểu cảm và năng động, từ việc thêm cường độ và cảm xúc vào giai điệu cho đến tạo ra một âm thanh ma quái, thanh thoát. Tóm lại, từ tremolo bắt nguồn từ tiếng Ý, có nghĩa là "run rẩy" và mô tả một kỹ thuật hoặc hiệu ứng âm nhạc trong đó một nốt nhạc, hợp âm hoặc âm thanh được lặp lại nhanh chóng, tạo ra hiệu ứng năng động và biểu cảm có thể đạt được thông qua nhiều phương tiện khác nhau, bao gồm gảy hoặc kéo dây nhanh, thay đổi âm lượng hoặc âm bội hài hòa.
danh từ
(âm nhạc) sự vê
tiếng vê
Nghệ sĩ vĩ cầm đã chơi một giai điệu ám ảnh bằng kỹ thuật tremolo, tạo nên âm thanh kỳ lạ và mạnh mẽ về mặt cảm xúc.
Việc nghệ sĩ guitar sử dụng kỹ thuật rung âm trong đoạn độc tấu đã tăng thêm chất lượng mãnh liệt và hấp dẫn cho bài hát.
Nghệ sĩ chơi đàn cello sử dụng kỹ thuật tremolo để tạo ra âm thanh phong phú và có kết cấu, mang lại cảm giác sâu sắc và phức tạp cho bản nhạc.
Nghệ sĩ piano đã khéo léo sử dụng bàn đạp rung để tạo ra âm thanh nhẹ nhàng và ám ảnh, truyền tải hiệu quả tâm trạng u sầu của tác phẩm.
Nghệ sĩ clarinet sử dụng kỹ thuật rung âm trong phần ứng tấu, tạo thêm sắc thái tinh tế và phức tạp cho buổi biểu diễn.
Nghệ sĩ chơi ô-boa sử dụng kỹ thuật tremolo để thêm độ rung tinh tế vào lối chơi, tạo ra âm thanh ấm áp và tươi vui.
Phần kèn đồng của dàn nhạc tạo ra âm thanh mạnh mẽ và hoành tráng thông qua việc sử dụng kỹ thuật rung âm ở những khoảnh khắc cao trào của tác phẩm.
Người chơi đàn hạc sử dụng kỹ thuật rung âm để tạo ra âm thanh yên tĩnh và siêu việt, tạo nên bầu không khí quyến rũ và thiền định.
Nghệ sĩ chơi kèn bassoon sử dụng kỹ thuật tremolo trong cách chơi của mình để tạo ra âm thanh ấm áp và vang dội, làm nổi bật sức nặng cảm xúc của tác phẩm.
Việc sử dụng kỹ thuật tremolo của nghệ sĩ thổi sáo đã mang đến nét tinh tế và phức tạp cho lối chơi của họ, tạo nên một màn trình diễn quyến rũ và đầy sắc thái.