danh từ
tiếng hoan hô
nội động từ
hoan hô
hoan hô
/huˈreɪ//huˈreɪ/Nguồn gốc của từ "hooray" có từ thế kỷ 19. Có một số giả thuyết về nguồn gốc chính xác của nó, nhưng giả thuyết được chấp nhận rộng rãi nhất là nó là sự kết hợp của các từ "hurrah" và "ray", cả hai đều là những câu cảm thán phổ biến thể hiện niềm vui và sự ăn mừng trong thời gian đó. Bản thân "Hurrah" có một từ nguyên thú vị. Một số chuyên gia truy tìm nguồn gốc của nó từ các từ "hera" hoặc "hara", là những câu cảm thán được người Đức cổ đại sử dụng để thể hiện sự nhiệt tình. Từ "hurrah" sau đó được người Saxon và người Scandinavia mang đến Anh trong cuộc xâm lược vào thế kỷ thứ 5. Mặt khác, "Ray" là một dạng trước đó của "rah!" được thủy thủ đoàn của Hải quân Anh sử dụng trong Trận Trafalgar. Từ này được sử dụng để biểu thị sự phấn khích, chấp thuận hoặc khuyến khích. Sự kết hợp của hai từ này, "hurrah" và "ray", cuối cùng đã tạo ra từ "hooray" như chúng ta biết ngày nay. "Hooray" nhanh chóng trở thành một thuật ngữ phổ biến để ăn mừng và được phổ biến vào cuối thế kỷ 19 thông qua các bài xã luận trên báo, các bài phát biểu chính trị và các vở kịch ở trường. Tóm lại, "hooray" là một từ ghép bắt nguồn từ sự hợp nhất của "hurrah" và "ray", cả hai đều có nguồn gốc từ các nguồn lịch sử và giai đoạn thời gian khác nhau. Sự phổ biến và cách sử dụng của nó đã phát triển theo thời gian, củng cố vị trí của nó như một thuật ngữ phổ biến của sự hân hoan và nhiệt tình.
danh từ
tiếng hoan hô
nội động từ
hoan hô
used to show that you are happy or that you approve of something
được sử dụng để thể hiện rằng bạn hạnh phúc hoặc bạn chấp thuận điều gì đó
goodbye
tạm biệt