yên tĩnh
/ˈtræŋkwɪl//ˈtræŋkwɪl/The origin of the word "tranquil" can be traced back to the Latin language, specifically the word "tranquillus," which means "calm" or "peaceful." This Latin root can also be found in other English words such as "tranquility" and "tranquilizer." During the Middle Ages, "tranquil" entered the English language through Old French, where it was spelled "tranqueel" and meant "quiet" or "calm." Over time, the English spelling and pronunciation of the word evolved, and today we use "tranquil" to describe a state of calmness, serenity, and peacefulness. In modern usage, "tranquil" is often associated with natural settings such as a tranquil lake, a tranquil forest, or a tranquil garden. However, the word can also be used to describe calm and peaceful individuals, especially in a medical context, where it is used to describe a lack of agitation or anxiety. In summary, "tranquil" is a Latin-derived word that means "calm" or "peaceful," and its origins can be traced back to Old French, where it was spelled "tranqueel" and carried similar meanings. Today, "tranquil" is widely used in English to describe peaceful and calming surroundings and individuals.
Hồ nước thanh bình là thiên đường của vẻ đẹp yên bình, mô phỏng sự tĩnh lặng nhẹ nhàng của khu rừng xung quanh.
Mặt trời vừa lặn, bầu trời là một tấm thảm yên bình với sắc cam và hồng hòa quyện một cách duyên dáng vào màn đêm đen kịt.
Không khí buổi sáng đặc quánh với sự bình yên, tĩnh lặng, mang đến sự thư thái sau những bộn bề của cuộc sống thường nhật.
Khi tôi bước vào chốn thanh tịnh của thiền đường, mọi suy nghĩ bồn chồn trong tâm trí tôi tan biến như sương mù bốc hơi.
Hình ảnh phản chiếu trên mặt nước tĩnh lặng của ao hồ dường như đang hát một bài hát ru, dỗ dành tâm hồn mệt mỏi hãy tĩnh lặng và lắng nghe.
Người quan sát kiên nhẫn nhìn vào sự tĩnh lặng của hồ nước trên núi, một vũ trụ thanh bình yên ả dường như ẩn chứa những bí mật của vũ trụ.
Sau một ngày dài bận rộn, ngôi nhà "tỏa sáng" trong sự yên bình, như thể đang mời gọi tôi đắm mình trong luồng khí bình yên của nó.
Giấc ngủ trưa là khoảng thời gian nghỉ ngơi, đánh thức trong tôi một thế giới yên bình - như thể tôi đang lạc vào chốn hạnh phúc trang nghiêm của con đường rừng rợp bóng cây.
Sự tĩnh lặng nhẹ nhàng của buổi tối yên bình tạo nên một bức tranh đầy màu sắc, tràn ngập những sắc màu của một giấc mơ.
Tiếng thì thầm du dương của làn gió mát trên khuôn mặt là một trải nghiệm yên bình, thanh lịch trong sự giản đơn, thoáng qua trong chuyến bay.