Definition of divinity

divinitynoun

Thiên tính

/dɪˈvɪnəti//dɪˈvɪnəti/

The word "divinity" has its roots in Latin. The Latin word "divinitas" is derived from "divus," meaning "of or belonging to God." This Latin word is the source of the English word "divinity" as well as other languages such as French ("divinité"), Spanish ("divinidad"), and Italian ("divinità"). In Latin, "divinitas" referred to the quality of being divine or having a divine nature. It was often used to describe the nature of gods or goddesses, but also to describe a sense of holiness or sacredness. The word "divinity" has been used in English since the 14th century to refer to the nature of God or the gods, as well as to describe something that is considered holy or sacred. Over time, the meaning of the word has expanded to include concepts such as spirituality, mysticism, and the highest or most supreme being.

Summary
type danh từ
meaningtính thần thánh
meaningthần thánh
examplethe Divinity: đức Chúa
meaningngười đáng tôn sùng, người được tôn sùng
namespace

the quality of being a god or like God or a god

phẩm chất của việc trở thành một vị thần hoặc giống như Chúa hoặc một vị thần

Example:
  • the divinity of Christ

    thần tính của Chúa Kitô

a god or goddess

một vị thần hoặc nữ thần

Example:
  • Roman/Greek/Egyptian divinities

    Các vị thần La Mã/Hy Lạp/Ai Cập

the study of the nature of God and religious belief

nghiên cứu về bản chất của Thiên Chúa và niềm tin tôn giáo

Example:
  • a doctor of Divinity

    một bác sĩ thần thánh

Related words and phrases