an ủi
/kənˈsɒlətəri//kənˈsəʊlətɔːri/The word "consolatory" derives from the Latin word "consolātorius" which means "providing comfort or solace." It comes from the Latin verb "consoleō," meaning "to cheer up" or "to encourage," which in turn derives from "con," meaning "with," and "solāre," meaning "to make whole" or "to comfort." In medieval times, the word "consolātorius" was often used to describe a religious text or speech that offered solace and comfort to the faithful. By the 16th century, the word had evolved to apply more broadly to anything that provided comfort or solace in times of grief or distress. Today, the word "consolatory" is still in use, primarily in a religious or spiritual context, to describe prayers, homilies, or other religious messages that offer comfort and hope in times of sorrow or despair. However, it can also be applied more broadly to describe anything that is designed to offer comfort or solace, such as a sympathetic friend, a kind word, or a soothing gesture.
Những lời nói ân cần và sự động viên của bác sĩ đã mang đến sự an ủi cho bệnh nhân trong suốt thời gian chờ đợi đầy lo lắng ở phòng khám.
Sự mất mát này thật đau đớn, nhưng sự cảm thông và hỗ trợ từ những người thân yêu đã trở thành liều thuốc an ủi sau thảm kịch.
Tiếng mưa rơi rả rích tạo nên bản nhạc nền an ủi cho đêm mất ngủ, xoa dịu tâm trí và xoa dịu tâm hồn.
Trong khi chăm sóc đứa con mắc căn bệnh khủng khiếp, người mẹ tìm thấy niềm an ủi trong tiếng thở nhẹ nhàng của đứa trẻ, một lời nhắc nhở rằng cuộc sống vẫn tiếp diễn.
Không có nhiều điều để ăn mừng khi đội phải chịu thất bại nặng nề, nhưng tràng pháo tay nồng nhiệt của đối thủ đóng vai trò như một cử chỉ an ủi, minh chứng cho sự chăm chỉ và tôn trọng đạt được trong trò chơi.
Ngôi nhà thời thơ ấu, giờ đã được cải tạo, gợi lại những làn sóng ký ức hoài niệm, và cảnh tượng ngọn đèn hiên quen thuộc nhấp nháy như ngọn hải đăng trong đêm, mang lại cảm giác thoải mái dễ chịu.
Giọng nói nhẹ nhàng và cái ôm ấm áp của người bạn mang đến sự an ủi, làm dịu đi nỗi thất vọng bất ngờ.
Hương thơm của những bông hoa mới cắt, gợi nhớ đến loài hoa yêu thích của người thân yêu, mang đến mùi hương dễ chịu cho căn phòng trống trải.
Mặt nước êm đềm của hồ nước gần đó mang đến một quang cảnh yên bình, một ốc đảo giữa lòng thành phố nhộn nhịp.
Những cử chỉ chu đáo của những người xa lạ, dưới hình thức giỏ đựng đồ ăn dã ngoại và chăn chung, đã mang đến sự tử tế an ủi trong một hành trình đầy bất ngờ và hỗn loạn.