danh từ
tia nắng
tia nắng mặt trời
/ˈsʌnbiːm//ˈsʌnbiːm/Từ "sunbeam" có nguồn gốc từ nguyên rất hay! Nó bắt nguồn từ giữa thế kỷ 16 từ các từ tiếng Anh cổ "sun" và "bēam", theo nghĩa đen có nghĩa là "tia nắng mặt trời". Trong tiếng Anh trung đại (khoảng năm 1100-1500), thuật ngữ "sunnebeame" hoặc "sunbeam" xuất hiện, ám chỉ một tia nắng mặt trời. Nghĩa của từ này chủ yếu là thơ ca và tượng trưng, được dùng để mô tả một tia nắng mặt trời trực tiếp, ấm áp và dễ chịu giống như một tia sáng. Từ này được sử dụng rộng rãi vào thế kỷ 17 và 18 để bao gồm các nghĩa tượng trưng, chẳng hạn như nguồn sáng, sự ấm áp hoặc sự thoải mái. Ngày nay, thuật ngữ "sunbeam" thường được sử dụng trong ngôn ngữ văn học, thơ ca và thậm chí là ngôn ngữ hàng ngày để gợi lên cảm giác ấm áp, hạnh phúc và rạng rỡ, thường gắn liền với sức mạnh nhẹ nhàng, mang lại sự sống của mặt trời.
danh từ
tia nắng
Tia nắng nhảy múa trên sàn nhà, tạo nên những họa tiết phức tạp khi nó di chuyển.
Khi mặt trời mọc, một tia nắng nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ và chiếu vào khuôn mặt đứa trẻ đang ngủ, nhẹ nhàng đánh thức bé.
Ánh nắng mặt trời chạm vào mép lá, khiến chúng trông vàng óng và kỳ diệu.
Ánh nắng xuyên qua rèm cửa, chiếu rọi căn phòng trong thứ ánh sáng vàng dịu nhẹ.
Tia nắng xuyên qua những tán cây, vẽ nên những vệt sáng và bóng tối lốm đốm trên mặt đất.
Những tia nắng vuốt ve những cánh hoa, mang đến cho chúng sự ấm áp và sức sống.
Khi tia nắng chạm vào mặt nước, nó tạo ra những gợn sóng nhảy múa và lấp lánh trong không khí xung quanh.
Ánh nắng mặt trời chiếu sáng các góc phòng, xua tan bóng tối và mang lại sự ấm áp và ánh sáng.
Ánh nắng mặt trời chiếu sáng rực rỡ qua cửa sổ, mang theo lời hứa về một ngày mới.
Tia nắng hôn lên má người đang ngủ, đánh thức họ dậy trước một bình minh mới.