danh từ
sự đóng đinh (một người) vào giá chữ thập
bức vẽ Chúa Giê
sự đóng đinh
/ˌkruːsəˈfɪkʃn//ˌkruːsəˈfɪkʃn/Từ "crucifixion" bắt nguồn từ các từ tiếng Latin "crux", nghĩa là thập tự giá, và "fixio", nghĩa là cố định hoặc buộc chặt. Vào thế kỷ 14, thuật ngữ "crucifixion" xuất hiện để mô tả hành động buộc chặt hoặc gắn chặt một người vào thập tự giá để hành quyết. Từ này bắt nguồn từ tục đóng đinh, một hình thức tử hình do người La Mã sử dụng, trong đó người bị kết án bị đóng đinh hoặc trói vào thập tự giá và bị bỏ mặc cho đến chết. Trong bối cảnh thần học Cơ đốc giáo, từ crucifixion ám chỉ cụ thể đến việc hành quyết bằng cách đóng đinh Chúa Jesus Christ, như được mô tả trong Tân Ước. Từ này đã được sử dụng từ thế kỷ 16 để mô tả sự kiện cụ thể này và ý nghĩa của nó trong thần học Cơ đốc giáo. Ngày nay, từ "crucifixion" được sử dụng rộng rãi hơn để mô tả bất kỳ trường hợp nào về việc ai đó bị xử tử trên thập tự giá, mặc dù nó thường được liên kết nhất với việc đóng đinh Chúa Jesus Christ.
danh từ
sự đóng đinh (một người) vào giá chữ thập
bức vẽ Chúa Giê
the act of killing somebody by fastening them to a cross
hành động giết người bằng cách trói họ vào cây thánh giá
sự đóng đinh (= của Chúa Jesus)
Sự đóng đinh Chúa Jesus là một khoảnh khắc quan trọng trong lịch sử Kitô giáo, vì nó đánh dấu sự kết thúc cuộc đời của Ngài và sự khởi đầu cho sự phục sinh của Ngài.
Hiện vật tôn giáo mà người theo đạo Thiên chúa thường gọi là tượng đóng đinh là bản sao nhỏ của cây thánh giá mà Chúa Jesus đã chết.
Nơi Chúa Jesus bị đóng đinh, được gọi là Calvary, được những người theo đạo Thiên chúa coi là nơi linh thiêng và nằm ở Jerusalem.
Với một số người, đóng đinh là hình thức hành quyết man rợ, trong khi với những người theo đạo Thiên Chúa ngoan đạo, nó tượng trưng cho sự hy sinh của tình yêu và lòng tận tụy lớn lao.
a painting or other work of art representing the crucifixion of Jesus Christ
một bức tranh hoặc tác phẩm nghệ thuật khác mô tả sự đóng đinh của Chúa Jesus Christ