danh từ
chứng say sóng
say sóng
/ˈsiːsɪknəs//ˈsiːsɪknəs/Thuật ngữ "seasickness" có một lịch sử hấp dẫn. Người ta tin rằng từ "seasick" có nguồn gốc từ thế kỷ 15, bắt nguồn từ các từ tiếng Anh cổ "sea" và "sick". Ban đầu, nó ám chỉ cảm giác yếu ớt hoặc khó chịu nói chung do ở trên biển. Theo thời gian, thuật ngữ này đã phát triển để mô tả cụ thể cảm giác buồn nôn và khó chịu mà mọi người gặp phải khi đi tàu, đặc biệt là khi thời tiết xấu. Trước thế kỷ 18, say sóng thường được cho là do nhiều nguyên nhân, bao gồm chất lượng không khí kém, các chất dịch xung đột trong cơ thể hoặc thậm chí là do ảnh hưởng của tà ma. Phải đến cuộc cách mạng khoa học vào thế kỷ 17 và 18, các bác sĩ như Sir Thomas Sydenham mới bắt đầu hiểu say sóng là một hiện tượng vật lý liên quan đến chuyển động, độ cao và các yếu tố khác. Bất chấp những tiến bộ của khoa học, triệu chứng say sóng vẫn là trải nghiệm phổ biến và khó chịu đối với nhiều người ngày nay.
danh từ
chứng say sóng
Sau hai ngày trên biển, Sarah bắt đầu có những triệu chứng đáng sợ của chứng say sóng - chóng mặt, buồn nôn và đổ mồ hôi quá nhiều.
Biển động khiến hành khách vốn đã say sóng càng khó chịu hơn, khiến chuyến đi trở thành cơn ác mộng thực sự.
Thuyền trưởng khuyên du khách nên thực hiện các biện pháp phòng ngừa say sóng như uống thuốc gừng hoặc đeo vòng tay bấm huyệt, nhưng một số người đã cảm thấy ảnh hưởng của dòng nước dữ dội.
John chưa bao giờ bị say sóng trước đây và anh đã vô cùng sửng sốt khi cảm giác chóng mặt và buồn nôn tột độ ập đến khi con thuyền lắc lư giữa những con sóng lớn.
Cơn say sóng của Sara trở nên tồi tệ hơn khi con tàu đi qua vùng có bão, và cô phải nằm xuống trong cabin, lấy một tấm vải che mắt để ngăn chặn chuyển động của con tàu.
Tom trở nên quá quắt vì say sóng đến nỗi thủy thủ đoàn trên tàu phải cho anh dựa vào một bức tường vững chắc trong khi họ tiếp tục cuộc hành trình.
Ellie là một du khách kỳ cựu đã đi thuyền qua Đại Tây Dương nhiều lần đến mức không thể đếm xuể, nhưng sức mạnh khủng khiếp của cơn bão gần đây khiến cô lại bị say sóng một lần nữa.
Bác sĩ trên tàu đã kê đơn thuốc và gợi ý một số cách chữa say sóng, nhưng các triệu chứng của Emily vẫn tiếp diễn, khiến cô phải ở lì trong cabin trong hầu hết chuyến đi.
Mặc dù bị say sóng, Jane vẫn quyết tâm tận hưởng chuyến du ngoạn của mình và nghe theo lời khuyên của nhà nghiên cứu đại dương trên tàu, người khuyên cô nên ở ngoài nắng thay vì ở trong cabin tối tăm và ngột ngạt.
Các thành viên phi hành đoàn, biết rằng say sóng có thể là vấn đề đối với nhiều người khi ra khơi, luôn cảnh giác theo dõi các dấu hiệu khó chịu, cung cấp biện pháp khắc phục và hỗ trợ thêm để đảm bảo sự thoải mái và tận hưởng cho tất cả hành khách trên tàu.