danh từ
sự không thường xuyên
tính tạm thời, tính nhất thời, tính không lâu bền, tính không trường cửu, tính không vĩnh viễn
sự vô thường
/ɪmˈpɜːmənəns//ɪmˈpɜːrmənəns/Từ "impermanence" bắt nguồn từ các từ tiếng Latin "im-" có nghĩa là "not" và "permanere" có nghĩa là "duy trì". Từ này đã được sử dụng trong tiếng Anh từ thế kỷ 15 để mô tả ý tưởng rằng mọi thứ không phải là vĩnh viễn hay lâu dài, mà là tạm thời và thoáng qua. Trong Phật giáo, khái niệm vô thường là một giáo lý trung tâm, nhấn mạnh rằng mọi hiện tượng, bao gồm cả cuộc sống, đều phù du và phù du. Đức Phật dạy rằng mọi thứ đều liên tục thay đổi và không có gì tồn tại vĩnh viễn. Trong triết học phương Tây, khái niệm vô thường bắt nguồn từ tư tưởng Hy Lạp cổ đại, đặc biệt là trong các tác phẩm của Heraclitus, người nổi tiếng với câu nói "Không ai có thể bước vào cùng một dòng sông hai lần, vì đó không phải là cùng một dòng sông và anh ta không phải là cùng một người đàn ông". Ý tưởng này cũng đã được khám phá trong chủ nghĩa hiện sinh hiện đại, nơi vô thường được coi là một khía cạnh cơ bản của sự tồn tại của con người.
danh từ
sự không thường xuyên
tính tạm thời, tính nhất thời, tính không lâu bền, tính không trường cửu, tính không vĩnh viễn
Những chiếc lá trên cây, vốn từng rực rỡ và đầy màu sắc, giờ đây đã phải chịu sự vô thường và rụng xuống đất.
Ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ cuối cùng sẽ nhường chỗ cho bóng tối của buổi chiều và sự vô thường.
Âm thanh của dòng sông chảy xiết, vốn yên bình và thanh thản, giờ đây bị nuốt chửng bởi sự vô thường khi dòng nước lên xuống.
Vẻ đẹp của hoàng hôn, vốn từng đẹp đến ngỡ ngàng, nay trở nên vô thường khi mặt trời từ biến mất sau đường chân trời.
Tiếng cười và tiếng trò chuyện của trẻ em chơi đùa trong công viên cuối cùng sẽ dần lắng xuống khi chúng chạy về nhà.
Những bông hoa nở trong vườn, một thời quyến rũ, sẽ sớm tàn lụi và chết đi, chịu khuất phục trước sự vô thường của thiên nhiên.
Sự ấm áp của ánh nắng mặt trời trên làn da bạn, trước đây mang lại cảm giác dễ chịu, cuối cùng sẽ nhường chỗ cho sự vô thường khi bóng tối kéo dài và màn đêm bắt đầu buông xuống.
Tiếng chim hót vào buổi sáng sẽ trở nên vô thường khi sự tĩnh lặng của màn đêm buông xuống thế giới.
Nụ cười của người thân yêu, từng tràn ngập niềm vui và sự ấm áp, cuối cùng sẽ phai nhạt dần theo thời gian và ký ức bắt đầu phai mờ.
Mùi thơm của bánh mì mới nướng, trước đây rất hấp dẫn, nhưng cuối cùng sẽ tan biến theo thời gian vì mùi thơm cũng mất dần.