ngoại động từ
yêu sách láo, đòi bậy
to arrogate something to oneself: yêu sách láo cho mình cái gì
nhận bậy, chiếm bậy (cái gì...)
kiêu ngạo
/ˈærəɡeɪt//ˈærəɡeɪt/Từ "arrogate" có lịch sử lâu đời từ thế kỷ 14. Nó bắt nguồn từ tiếng Pháp cổ "arogier", có nghĩa là "cho là" hoặc "chiếm đoạt". Thuật ngữ này được cho là bắt nguồn từ cụm từ tiếng Latin "arrogare", bao gồm "a" (có nghĩa là "to" hoặc "toward") và "rogare" (có nghĩa là "yêu cầu" hoặc "đề nghị"). Trong tiếng Anh trung đại, "arrogate" ban đầu có nghĩa là "lấy hoặc chiếm đoạt trái với mong muốn của người khác" hoặc "đưa ra yêu cầu mà không có quyền làm như vậy". Theo thời gian, ý nghĩa của từ này đã phát triển để bao hàm ý tưởng tuyên bố hoặc cho rằng một cái gì đó mà không có cơ sở hoặc quyền hợp pháp. Ngày nay, động từ "arrogate" thường được dùng để mô tả một người đưa ra những yêu cầu bất công hoặc vô lý, nhận công lao của người khác hoặc giả vờ có thẩm quyền hoặc quyền lợi mà họ không có.
ngoại động từ
yêu sách láo, đòi bậy
to arrogate something to oneself: yêu sách láo cho mình cái gì
nhận bậy, chiếm bậy (cái gì...)
Doanh nhân thành đạt đã giành hết công lao cho sự thành công của công ty mà không thèm ghi nhận những đóng góp của các thành viên trong nhóm.
Thái độ tự tin của người giám sát mới khiến ông ta lạm dụng quyền hạn của mình đối với các đồng nghiệp, gây ra sự phẫn nộ và căng thẳng trong nhóm.
Sự kiêu ngạo của vận động viên này khiến anh ta coi thường đối thủ của mình, tự cho mình là bất khả chiến bại và cuối cùng dẫn đến sự thất bại.
Sự ám ảnh chiến thắng của chính trị gia này khiến bà ta chiếm đoạt sự ủng hộ của cử tri, bỏ qua nhu cầu và mong muốn thực sự của họ.
Kiến thức và nghiên cứu sâu rộng của tác giả trong lĩnh vực này đã khiến ông tự cho mình là chuyên gia trong các lĩnh vực liên quan, mặc dù trên thực tế, giả định này không có cơ sở.
Việc tự quảng bá quá mức của tiểu thuyết gia này khiến bà trở nên kiêu ngạo, vượt quá giá trị văn học thực tế của mình, khiến bà có vẻ quá tham vọng và được đánh giá cao.
Sự tự tin thái quá của đầu bếp khiến ông ta coi thường lời khen ngợi của các nhà phê bình ẩm thực, quên mất sự đóng góp của đội ngũ nhân viên tài năng của mình.
Thành tích học tập của cậu sinh viên này khiến cậu chiếm mất sự tôn trọng của bạn bè, gây căng thẳng và oán giận trong những người cảm thấy bị bỏ lại phía sau.
Phong cách độc đáo của nghệ sĩ đã khiến bà tự cho mình cái mác "innovator", bỏ qua việc thừa nhận các tác phẩm của những người tiền nhiệm đã mở đường cho thành công của bà.
Phong cách giao tiếp khó hiểu của người lãnh đạo khiến ông ta đánh mất lòng trung thành của nhân viên, gây ra sự nhầm lẫn và hiểu lầm trong toàn tổ chức.