sông
/ˈwɒdi//ˈwɑːdi/The word "wadi" originates from the Arabic language and is commonly used in the Middle East to describe a dry riverbed or valley that only contains water during or after rainfall. In Arabic, the word "wadi" translates to "valley" or "gorge," but in its original form, it refers specifically to a valley that is dry for much of the year. The ancient Arabic word "auj" was used to describe such valleys, but it was later replaced by "wadi" due to its increased clarity and simplicity. The origins of the word "wadi" can be traced back to the pre-Islamic era, where it was used to denote any valley that was not permanently filled with water. The term "wadi" is not only used to describe the landscape, but it also serves as a crucial part of the region's cultural heritage. Wadi valleys often contain significant historical and archaeological sites, such as ancient settlements, churches, and temples. The mountainsides that surround wadi valleys are also rich in flora and fauna, providing a unique ecosystem that supports the region's agriculture and livestock farming. Today, the word "wadi" is an intrinsic part of the Middle Eastern lexicon, used by both locals and tourists alike. Its distinctive meaning and cultural significance make it a vital term for understanding and exploring the region's diverse landscape and heritage.
Ở giữa sa mạc, những người lữ hành tình cờ tìm thấy một wadi, một thung lũng chứa đầy nước trong vắt, giúp họ giải tỏa cái nắng như thiêu đốt.
Dòng nước uốn lượn qua vùng đất khô cằn, mang theo nước chảy từ những trận mưa rào hiếm hoi và tạo nên một ốc đảo tươi tốt trên đường đi của nó.
Khi đi theo wadi xa hơn, người đi bộ đường dài nhận thấy mật độ thực vật và động vật ngày càng tăng, minh chứng cho bản chất màu mỡ của cảnh quan.
Wadi là cảnh tượng chào đón đoàn lữ hành kiệt sức, họ dừng lại để bổ sung nguồn nước từ dòng suối mát lạnh, róc rách.
Wadi Rum, nằm ở phía nam Jordan, là một ví dụ tuyệt đẹp về vẻ đẹp thiên nhiên của khu vực, với những vách đá sa thạch cao chót vót mọc lên từ đáy wadi.
Sinh ra và lớn lên dưới bóng của một wadi, người dân địa phương rất tôn trọng và kính trọng vùng đất này, thường dựa vào nó cho mọi mục đích, từ trồng trọt đến làm thuốc.
Khi mặt trời lặn sau những ngọn núi, phủ ánh sáng vàng rực lên dòng suối, những du khách dừng lại trong sự kinh ngạc, lặng lẽ chiêm ngưỡng vẻ đẹp của viên ngọc ẩn giấu này.
Dòng suối mang trong mình nét huyền bí, với những hàng cây cọ xào xạc và tiếng suối róc rách đưa người lữ hành đến một thế giới hoàn toàn khác.
Người Bedouin thường dựng trại bên bờ sông, đan giỏ từ những cây sậy mọc dọc bờ sông và sử dụng các nguồn tài nguyên của nó trong cuộc sống hàng ngày.
Mỗi lần John đi qua wadi, anh đều cảm thấy bình yên và thanh thản, như thể tâm hồn anh đang được nuôi dưỡng bởi ốc đảo giữa vùng đất cằn cỗi này.