chất gây trầm cảm
/dɪˈpresnt//dɪˈpresnt/The word "depressant" is derived from the medical term "depression," which refers to a condition characterized by feelings of sadness, low mood, and a lack of interest in activities. The term "depressant" is used to describe a type of drug or substance that has a sedative effect on the central nervous system (CNS) and is able to reduce or suppress symptoms of anxiety, excitability, or agitation. In particular, depressants act by slowing down or decreasing the activity of the nervous system, leading to a feeling of relaxation or sleepiness. Examples of depressants include barbiturates, benzodiazepines, alcohol, and some illicit drugs such as marijuana and opioids. While these substances may provide temporary relief from symptoms of anxiety or stress, their long-term use can lead to a variety of adverse effects, including tolerance, dependence, and withdrawal symptoms. Additionally, the use of depressants can interfere with cognitive functioning, including memory, concentration, and judgment, which can have significant negative consequences for overall health and well-being.
Thuốc an thần, chẳng hạn như Valium và Xanax, là thuốc ức chế hệ thần kinh trung ương thường được kê đơn để điều trị các rối loạn lo âu.
Rượu là chất gây ức chế làm chậm hoạt động của các cơ quan nội tạng như tim, gan và não.
Thuốc benzodiazepin, như Klonopin và Ativan, là thuốc an thần đôi khi bị sử dụng sai mục đích vì tác dụng an thần, dẫn đến nghiện và các rủi ro sức khỏe khác.
Thuốc giảm đau theo toa như morphin và oxycodone có thể có tác dụng ức chế hệ hô hấp, có khả năng dẫn đến tử vong khi dùng quá liều ở liều cao.
Thuốc barbiturat, chẳng hạn như Seconal và Phenobarbital, là thuốc ức chế hệ thần kinh trung ương mạnh thường được dùng để hỗ trợ giấc ngủ hoặc thuốc an thần.
Cần sa, mặc dù thường được coi là chất kích thích, nhưng khi dùng liều cao lại là chất gây ức chế, khiến người dùng buồn ngủ và chậm chạp.
Một số thuốc gây mê, như chloroform, là chất ức chế thần kinh trung ương mạnh được sử dụng trong các thủ thuật y tế để gây bất tỉnh.
Thuốc gây mê dạng hít, như sevoflurane và isoflurane, được sử dụng trong phẫu thuật, là thuốc ức chế thần kinh trung ương rất mạnh có thể gây suy hô hấp nghiêm trọng.
Một số loại thuốc, bao gồm thuốc kháng histamine và thuốc cảm, có thể có tác dụng gây trầm cảm nhẹ khiến người dùng cảm thấy buồn ngủ.
Việc cai thuốc an thần đột ngột, chẳng hạn như thuốc benzodiazepin và rượu, có thể gây ra các triệu chứng tái phát như lo lắng, cáu kỉnh và mất ngủ.