sự từ chối
/ˌdeɪˈnuːmɒ̃//ˌdeɪnuːˈmɑ̃ː/The word "denouement" originates from 17th-century French. It is derived from the Latin words "denuo" meaning "again" and "denuare" meaning "to unravel". In theater and literature, the denouement is the final resolution or outcome of a story, where all the plot threads are tied together and loose ends are resolved. In the 17th century, French playwrights used the term "dénouement" to describe the final act of a play, where the hero's fate is revealed and the story concludes. Over time, the term evolved to encompass the concept of a story's final resolution, not just limited to the stage. Today, the denouement is a crucial element in storytelling, providing a satisfying conclusion for readers and audiences. Despite its revered usage in literary circles, the word "denouement" remains a relatively rare and sophisticated term in everyday conversation.
Ở phần kết của câu chuyện, thủ phạm thực sự đã được tiết lộ là người quản gia.
Đoạn kết mang đến một bước ngoặt bất ngờ, đảo ngược toàn bộ cốt truyện.
Sau một câu chuyện dài và hồi hộp, kết thúc đã mang đến một kết thúc thỏa đáng.
Tác giả đã khéo léo xây dựng một cao trào hấp dẫn và một kết thúc thành công, khiến người đọc cảm thấy thỏa mãn.
Cái kết có phần hụt hẫng, không mang lại được sự phấn khích và kịch tính vốn có trong suốt phần còn lại của câu chuyện.
Cái kết khép lại câu chuyện một cách gọn gàng, không để lại bất kỳ kết thúc nào và mang lại cảm giác khép lại.
Ở phần kết, nhân vật chính đã học được một bài học quý giá và trưởng thành hơn.
Phần kết thúc đã gắn kết tất cả các chi tiết của cốt truyện, giải quyết cả những chi tiết nhỏ nhất và có vẻ tầm thường.
Tác giả có thể sử dụng một kết thúc hay hơn vì nó có vẻ vội vã và không thỏa mãn.
Phần kết thúc đã truyền tải một thông điệp tinh tế, tăng thêm chiều sâu và ý nghĩa cho toàn bộ câu chuyện.