coda
/ˈkəʊdə//ˈkəʊdə/The term "coda" comes from the Italian word for "tail" or "heel." In music, a coda is a concluding section or passage at the end of a composition that wraps up its themes and ideas. The term was borrowed from medicine, where a coda referred to the small tag or ligament that connects the auricle (the outer ear) to the head. In medical anatomy, the coda was an important structure that secured the auricle to the head, much like a musical coda provides a sense of resolution or completion to a piece of music. The medical usage of the term dates back to the 15th century, and the musical usage emerged in the 18th century. Today, the term "coda" is widely used in music to describe a concluding section that adds a final flourish to a composition.
Chương cuối của Bản giao hưởng số 9 của Beethoven có đoạn coda mạnh mẽ để lại ấn tượng sâu sắc cho người nghe.
Phần coda của bản concerto đã khép lại màn trình diễn điêu luyện của nghệ sĩ piano.
Việc nhà soạn nhạc sử dụng đoạn coda phức tạp trong bản sonata dành cho vĩ cầm đã tạo nên bước ngoặt đáng ngạc nhiên cho cấu trúc tổng thể của tác phẩm.
Phần kết của vở opera encore bao gồm một điệp khúc sôi động khiến khán giả phải đứng dậy.
Đoạn độc tấu piano kết thúc bằng một đoạn coda đáng nhớ, đọng lại trong lòng khán giả rất lâu sau khi buổi biểu diễn kết thúc.
Phần kết của tứ tấu kèn đồng tràn ngập những giai điệu cao vút khiến đám đông như nín thở.
Phần coda trong chương cuối của bản concerto dành cho hai đàn piano được làm nổi bật bởi những đoạn nhạc phức tạp được chơi đồng thanh bởi cả hai nghệ sĩ piano.
Bản concerto dành cho cello kết thúc bằng một đoạn coda được chế tác tuyệt đẹp, thể hiện sự khéo léo và cảm xúc của nghệ sĩ độc tấu.
Phần kết của tứ tấu đàn dây bao gồm một đoạn nhạc đẹp ám ảnh mang đến cái kết xúc động cho tác phẩm.
Buổi biểu diễn của nhóm nhạc cụ gõ kết thúc bằng một đoạn kết hấp dẫn khiến khán giả muốn xem thêm.