danh từ
tiếng lóng
schoolboy slang: tiếng lóng của học sinh
động từ
mắng, chửi, rủa
schoolboy slang: tiếng lóng của học sinh
nói lóng
tiếng lóng
/slæŋ//slæŋ/Nguồn gốc chính xác của từ "slang" vẫn đang được tranh luận, nhưng người ta tin rằng nó xuất hiện vào cuối thế kỷ 19 trong các khu ổ chuột của Anh như một thuật ngữ chế giễu vốn từ vựng và cách diễn đạt độc đáo được tầng lớp lao động sử dụng. Một lý thuyết từ nguyên hợp lý cho rằng thuật ngữ "slang" bắt nguồn từ thuật ngữ lóng của thế giới ngầm "slang," có nghĩa là "swindle" hoặc "gian lận". Thuật ngữ này được sử dụng cụ thể để chỉ những hành vi gian dối tinh vi của những kẻ móc túi và những tên trộm khác, nhiều người trong số họ đến từ tầng lớp thấp kém ở thành thị và nói một thứ tiếng lóng giàu thuật ngữ tự phát minh. Khi những người thành thị nói tiếng lóng này ngày càng đông đảo và dễ thấy ở các khu ổ chuột ở thành thị, phương ngữ và vốn từ vựng đặc biệt của họ bắt đầu lan rộng sang các bộ phận khác của xã hội. Mặc dù ban đầu bị coi là một dạng "vulgar slang,", bài phát biểu đầy màu sắc này đã được một số bộ phận của xã hội Anh chấp nhận như một dấu hiệu của sự đảo ngược giai cấp và cá tính. Vào cuối thời kỳ Victoria, thuật ngữ "slang" đã trở nên phổ biến rộng rãi như một thuật ngữ bao hàm tất cả các cách diễn đạt và thành ngữ không chính thức, thường mang tính hài hước, đặc biệt là khi được sử dụng bởi những cá nhân thuộc tầng lớp thấp hoặc ít học. Ngày nay, ý nghĩa của "slang" tiếp tục phát triển và được sử dụng theo nhiều cách khác nhau để mô tả mọi thứ, từ bài phát biểu không chính thức đến xu hướng thời trang và nền văn hóa phụ của giới trẻ. Tuy nhiên, nguồn gốc của nó trong tiếng lóng của tầng lớp lao động ở thế giới ngầm thành thị vẫn là một phần quan trọng trong lịch sử văn hóa và ý nghĩa ngôn ngữ của nó.
danh từ
tiếng lóng
schoolboy slang: tiếng lóng của học sinh
động từ
mắng, chửi, rủa
schoolboy slang: tiếng lóng của học sinh
nói lóng
Jamie đã dùng một số tiếng lóng khá tệ trong cuộc trò chuyện, khiến tôi cảm thấy mình như một người mới hoàn toàn.
Đến cuối chuyến đi cuối tuần, bạn tôi Sarah đã khiến tôi sử dụng những từ lóng như "lit" và "fam" mà không cần suy nghĩ.
Tôi nghe một nhóm thanh thiếu niên sử dụng một số tiếng lóng nghiêm túc khiến tôi phải đau đầu và tự hỏi liệu mình có cần đến từ điển để hiểu họ không.
Khi cố gắng hòa nhập với người dân địa phương, điều quan trọng là phải biết tiếng lóng của họ để không cảm thấy mình như một kẻ lạc loài.
Cảnh tượng đó tràn ngập những từ lóng và cụm từ mà tôi thậm chí không thể hiểu nổi.
Một số người không thích tiếng lóng vì họ cảm thấy nó làm loãng ngôn ngữ, nhưng cá nhân tôi lại thích sự sáng tạo và màu sắc mà nó mang lại cho cuộc trò chuyện của chúng ta.
Tôi từng rùng mình khi nghe những từ lóng như "fo-sho" và "chillin'", nhưng giờ tôi không thể không bật cười và lắc đầu trước sự lỗi thời của chúng.
Nếu bạn muốn nói giống như người dân địa phương thực thụ, điều quan trọng là phải nắm vững các từ lóng và biến mình thành một "cô gái quê" hoặc "chàng trai quê" thực thụ.
Thực tế là tiếng lóng sẽ tồn tại mãi mãi, và dù chúng ta có yêu hay ghét nó thì nó cũng là một phần trong bản chất phát triển của ngôn ngữ.
Từ "YOLO" đến "FML", thế hệ chúng ta đã phát triển một ngôn ngữ riêng, và trong khi một số người có thể cho rằng điều này làm giảm đi sự tinh tế trong lời nói của chúng ta, thì không thể phủ nhận nhịp điệu và sự trôi chảy của từng từ lóng, mang đến màu sắc và kết cấu cho giao tiếp của chúng ta như một nét vẽ trên một bức tranh.
All matches