danh từ
(âm nhạc) bộ đôi
cặp đôi
/ˈdjuːəʊ//ˈduːəʊ/Từ "duo" có nguồn gốc từ tiếng Latin. Trong tiếng Latin, "duo" có nghĩa là "two". Từ này được dùng như một danh từ để chỉ một cặp hoặc một nhóm gồm hai thứ, người hoặc động vật. Từ này có nguồn gốc từ nguyên phong phú, bắt nguồn từ gốc Proto-Indo-European "dwe", có nghĩa là "liên kết hoặc hợp nhất". Từ tiếng Latin, "duo" được mượn vào nhiều ngôn ngữ khác nhau, bao gồm tiếng Pháp cổ ("du"), tiếng Anh trung đại ("deu") và cuối cùng là tiếng Anh hiện đại. Trong ngôn ngữ hiện đại, một bộ đôi có thể chỉ một nhóm nhạc gồm hai người, một cặp đôi hoặc đơn giản là một nhóm hai người. Từ "duo" đã trở thành một thuật ngữ phổ biến trong nhiều lĩnh vực, bao gồm âm nhạc, giải trí và kinh doanh.
danh từ
(âm nhạc) bộ đôi
two people who perform together or are often seen or thought of together
hai người biểu diễn cùng nhau hoặc thường được nhìn thấy hoặc nghĩ đến cùng nhau
bộ đôi hài kịch Laurel và Hardy
bộ đôi ghi bàn của Coates và Winterbotham
Bộ đôi nhạc cổ điển gồm một nghệ sĩ piano và một nghệ sĩ violin đã có một màn trình diễn đầy mê hoặc tại phòng hòa nhạc.
Bộ đôi nhạc pop, gồm một ca sĩ nam và một vũ công nữ, đã làm say đắm đám đông bằng những động tác nhảy được biên đạo và những bài hát sôi động.
Bộ đôi nhạc jazz, gồm một nghệ sĩ saxophone và một tay trống, đã thể hiện kỹ năng ứng biến của mình và khiến khán giả vô cùng thích thú.
Từ, cụm từ liên quan
a performance by two musicians or singers; a piece of music for two players or singers
buổi biểu diễn của hai nhạc sĩ hoặc ca sĩ; một bản nhạc dành cho hai người chơi hoặc ca sĩ
All matches