nội động từ
ăn ở với nhau (như vợ chồng)
COHABIT
/kəʊˈhæbɪt//kəʊˈhæbɪt/Từ "cohabit" có nguồn gốc từ tiếng Anh trung đại vào thế kỷ 14. Thuật ngữ này có thể bắt nguồn từ các từ tiếng Latin "cum" có nghĩa là "with" và "habere" có nghĩa là "có" hoặc "sở hữu". Tiếng Pháp cổ cũng có một thuật ngữ tương tự "cohabiter," có nghĩa đen là "sống với ai đó". Từ này được mượn vào tiếng Anh trung đại và theo thời gian, nó có nghĩa là sống chung trong một mối quan hệ giống như hôn nhân mà không chính thức kết hôn. Cách sử dụng hiện đại của từ "cohabit" bao gồm việc sống chung trong một mối quan hệ gia đình, lãng mạn hoặc thuần khiết như vợ chồng, bạn đời, bạn cùng phòng hoặc bạn thân.
nội động từ
ăn ở với nhau (như vợ chồng)
Sau nhiều năm hẹn hò, Emily và Thomas đã quyết định chung sống và chuyển đến sống chung.
Chính sách mới cho phép các cặp đôi chưa kết hôn được chung sống trong nhà ở do chính phủ tài trợ, miễn là họ đáp ứng một số tiêu chí đủ điều kiện nhất định.
Để chung sống hòa bình, điều cần thiết là phải thiết lập ranh giới rõ ràng và thói quen giao tiếp.
Khi ngày càng nhiều cặp đôi chọn sống thử thay vì kết hôn, chuẩn mực xã hội và kỳ vọng xung quanh các mối quan hệ cũng có sự thay đổi.
Ở một số nền văn hóa, việc chung sống như vợ chồng vẫn bị coi là điều cấm kỵ và bị né tránh bởi vai trò giới tính truyền thống.
Sống thử cũng có thể mang lại lợi ích về mặt tài chính, chẳng hạn như chia sẻ chi phí sinh hoạt và có thể giảm chi phí cá nhân.
Không hiếm các cặp đôi sống chung phải đối mặt với những thách thức như thói quen sinh hoạt khác nhau, bất đồng về hóa đơn và khó khăn về không gian cá nhân.
Sống chung trước khi kết hôn có thể mang lại nhiều lợi ích về mặt tương thích, giao tiếp và xây dựng mối quan hệ.
Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng những cặp đôi sống thử có khả năng chia tay cao hơn những cặp đôi đã kết hôn.
Có nên chung sống hay không là quyết định cá nhân có thể mang lại cả cơ hội và rủi ro, và điều cần thiết là phải cân nhắc kỹ lưỡng những ưu và nhược điểm.