danh từ
sự không theo điệu thức hoặc thang âm nào nhất định
vô điệu tính
/ˌeɪtəʊˈnæləti//ˌeɪtəʊˈnæləti/Thuật ngữ "atonality" xuất hiện vào đầu thế kỷ 20 để mô tả một xu hướng mới trong sáng tác âm nhạc thoát khỏi sự hòa âm diatonic truyền thống thường được sử dụng trong âm nhạc phương Tây. Không giống như âm nhạc có giai điệu, tập trung vào một khóa cụ thể và thiết lập một nốt chủ âm mà tất cả các nốt khác trong bản nhạc xoay quanh, âm nhạc phi giai điệu được đặc trưng bởi sự thiếu vắng hoàn toàn bất kỳ trung tâm khóa hoặc nốt chủ âm nào. Thay vào đó, các nhà soạn nhạc sử dụng chủ nghĩa sắc độ, sự bất hòa và chủ nghĩa tuần tự để đạt được các cấu trúc hòa âm phức tạp và cực kỳ khó đoán, thách thức các khái niệm truyền thống về giai điệu, sự hòa âm và cấu trúc. Việc sử dụng phi giai điệu gắn liền với các truyền thống âm nhạc tiên phong và thử nghiệm, và nó thường liên quan đến các vấn đề như sự sang trọng hóa, đô thị hóa hoặc biến động chính trị thông qua ngôn ngữ âm nhạc gây mất phương hướng và không theo quy ước của nó. Mặc dù âm nhạc phi giai điệu không hấp dẫn đối với mọi người do thiếu các tham chiếu âm điệu truyền thống, nhưng nó đã được công nhận là một sự phát triển âm nhạc quan trọng và là một tuyên bố nghệ thuật khiêu khích của thời đại hiện đại.
danh từ
sự không theo điệu thức hoặc thang âm nào nhất định
Tác phẩm mới nhất của nhà soạn nhạc này khám phá thế giới vô điệu tính, thoát khỏi cấu trúc âm điệu truyền thống.
Âm nhạc vô điệu khiến người nghe cảm thấy mất phương hướng và không biết giai điệu sẽ đi về đâu.
Những nốt nhạc bất hòa trong giai điệu vô điệu của tác phẩm tạo nên bầu không khí bất an và khó đoán.
Một số nhà phê bình cho rằng vô điệu tính là tương lai của nhạc cổ điển, trong khi những người khác lại thích các sáng tác có giai điệu truyền thống hơn.
Cốt lõi của chủ nghĩa vô điệu là sự từ chối điệu tính truyền thống của phương Tây để ủng hộ các kỹ thuật tiên tiến hơn.
Sự thử nghiệm của nhà soạn nhạc với tính vô điệu đã tạo nên một âm thanh độc đáo và vô cùng mới lạ.
Trong âm nhạc vô điệu tính, sự hòa âm được phân tích và tái hiện theo những cách mới mẻ và độc đáo.
Việc thiếu một trung tâm âm điệu rõ ràng trong âm nhạc vô điệu có thể vừa mới mẻ vừa gây khó chịu cho khán giả đã quen với âm điệu truyền thống.
Bất chấp những thách thức của âm nhạc vô điệu tính, một số nhạc sĩ vẫn thấy đây là cách giải phóng và kích thích để thể hiện bản thân.
Trải nghiệm nghe nhạc phi giai điệu có thể vừa phấn khích vừa khó hiểu, mang lại cho khán giả cảm giác khám phá âm thanh vô cùng sâu sắc.