dầu hỏa
/ˈkerəsiːn//ˈkerəsiːn/The word "kerosene" originated in the mid-19th century from the Greek words "keras" (meaning wax) and "ois" (meaning burning). It was named so as the original development of the substance, discovered by German chemist Friedrich Soret in 1846, was a byproduct from the distillation of olive oil to create a waxy substance, known as keros, a popular type of waterproofing material for lamps. The Erstwhile product, kerosene contained a substantial amount of paraffin (wax), making it unsuitable for lamps with primitive wicks. An initiative by American inventor Abraham Gesner to purify kerosene by removing the unwanted paraffin wax and acids, led to a clear-burning oil, which was subsequently utilized to manufacture the first commercially viable lamp fuel in the late 1850s. From then on, the word 'kerosene' came to denote this newly repurposed oil used as fuel for lamps, furnaces, and other industrial applications.
Bấc đèn lồng cháy sáng rực khi chúng tôi đổ thêm dầu hỏa vào bình chứa dầu.
Chiếc đèn dầu chiếu những cái bóng kỳ lạ lên tường khi chúng tôi co ro trong căn nhà tối tăm.
Mùi dầu hỏa nồng nặc trong không khí khi chúng tôi đổ đầy bình chứa dầu vào bếp cắm trại để chuẩn bị cho bữa ăn tiếp theo.
Chuyến cắm trại sẽ trở nên vô ích nếu không có chiếc đèn lồng đáng tin cậy chạy bằng dầu hỏa, cung cấp đủ ánh sáng để chúng tôi nhìn đường trong rừng.
Chiếc tủ lạnh chạy bằng dầu hỏa kiểu cũ giữ cho thức ăn của chúng tôi lạnh trong suốt đêm nghỉ trên thuyền, ngay cả khi không có tiếng ồn của điện hiện đại.
Điều quan trọng là phải bảo quản dầu hỏa ở nơi an toàn, tránh xa ngọn lửa trực tiếp hoặc tia lửa để tránh mọi mối nguy hiểm tiềm ẩn.
Những chiếc đèn dầu đủ mạnh để xua tan bóng tối trong những lần mất điện thường xuyên xảy ra ở các vùng nông thôn của đất nước.
Mùi khói nồng nặc từ động cơ dầu hỏa thỉnh thoảng khiến chúng tôi cảm thấy chóng mặt và mất phương hướng khi di chuyển qua những con kênh hẹp.
Chúng tôi đã học được một bài học đắt giá rằng việc đổ dầu hỏa xuống đất chính là con đường nhanh nhất dẫn đến thảm họa, vì chỉ cần một tia lửa cũng có thể thiêu rụi toàn bộ khu cắm trại.
Ánh sáng nhấp nháy yếu ớt của ngọn đèn dầu một lần nữa khiến tất cả chúng tôi sợ hãi, nhắc nhở chúng tôi rằng chúng tôi dễ bị tổn thương trước bóng tối vô hình ẩn núp ngay bên ngoài cửa.