lớp biểu bì
/ˌepɪˈdɜːmɪs//ˌepɪˈdɜːrmɪs/The word "epidermis" comes from the Greek word "ἐπι" (epi), which means "upon" or "upon", and the Greek word "δερμας" (derma), which means "skin". Together, these words form the Greek word "ἐπιδερμας" (epidermis), which means "skin that is upon". In modern English, the word "epidermis" is used to describe the outermost layer of the skin, which is primarily composed of non-living cells. This layer is responsible for protecting the underlying layers of the skin from external injury and environmental factors, such as bacteria, viruses, and UV radiation. In biology and medical science, the term "epidermis" is used to describe the outermost layer of the skin, which is primarily composed of non-living cells. This usage is common in many different contexts, from dermatology and skin health to biochemistry and cell biology, where it is used to describe the outermost layer of the skin, which is primarily composed of non-living cells, and which plays a critical role in protecting the underlying layers of the skin from external injury and environmental factors. In computing and information technology, the term "epidermis" is sometimes used to describe a layer or interface that is designed to protect or shield a system or application from external injury or environmental factors, particularly in relation to cybersecurity and network defense. This usage is less common than the more traditional usage, but it is still used in some contexts, particularly in relation to cybersecurity and network defense, where it is used to describe a layer or interface that is designed to protect or shield a system or application from external injury or environmental factors. In all of these contexts, the word "epidermis" is used to describe the outermost layer of the skin, which is primarily composed of non-living cells, or a layer or interface that is designed to protect or shield a system or application from external injury or environmental factors.
Lớp biểu bì của loài bò sát bao gồm các lớp vảy dày có tác dụng bảo vệ chúng khỏi tình trạng mất nước và động vật ăn thịt.
Lớp biểu bì của da người có tác dụng ngăn ngừa nhiễm trùng và mất dịch cơ thể.
Ở thanh thiếu niên, lớp biểu bì có thể trở nên nhờn do lượng bã nhờn tăng lên trong quá trình dậy thì.
Melanin trong lớp biểu bì giúp bảo vệ cơ thể khỏi tác hại có hại của tia cực tím.
Lớp biểu bì liên tục tái tạo thông qua quá trình nguyên phân, đảm bảo da vẫn nguyên vẹn và hoạt động tốt.
Một số bệnh về da, chẳng hạn như bệnh vẩy nến, là kết quả của sự tăng sinh bất thường của các tế bào ở lớp biểu bì.
Trong trường hợp lớp biểu bì bị phá hủy hoặc bị cắt, lớp biểu bì sẽ tự lành thông qua một quá trình gọi là chữa lành vết thương.
Lớp biểu bì chứa các tế bào chuyên biệt, chẳng hạn như tế bào hắc tố và tế bào Langerhans, thực hiện nhiều chức năng cần thiết cho sức khỏe làn da.
Một số rối loạn về da, chẳng hạn như bệnh bạch biến, là do mất các tế bào sản xuất sắc tố ở lớp biểu bì.
Lớp biểu bì là lớp ngoài cùng, là rào cản đầu tiên tiếp xúc với các chất bên ngoài, bao gồm các chất ô nhiễm và độc tố.