kêu la
/ˈklæmə(r)//ˈklæmər/The word "clamour" has its roots in Old French, where it was spelled "clamour" or "clamourier". This Old French word was derived from the Medieval Latin "clamor", which means "a loud, loud shouting" or "a tumult". The Latin term was itself borrowed from the Greek "klamōr", meaning "a loud cry" or "a shout". In Middle English, the word "clamour" referred to a loud, insistent outcry or a passionate appeal. Over time, its meaning expanded to include a general commotion or uproar, as well as a strong, insistent, and often angry or persistent noise. Today, "clamour" is often used to describe a loud, often chaotic, and sometimes disorderly noise or a strong and insistent demand or request.
to demand something loudly
yêu cầu một cái gì đó lớn tiếng
Mọi người bắt đầu kêu gọi ông từ chức.
Mọi người đều la hét để biết họ sẽ nhận được bao nhiêu.
Rất nhiều nhóm lợi ích đang kêu gọi được lắng nghe.
‘Chơi với chúng tôi!’ bọn trẻ la hét.
Những người biểu tình kêu gọi chính phủ thay đổi chính sách, yêu cầu hành động ngay lập tức để giải quyết những bất bình của họ.
to shout loudly, especially in a confused way
hét to, đặc biệt là một cách bối rối
Một đám đông phóng viên ồn ào xung quanh xe.
Phrasal verbs
Idioms